VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 14

chứ? Người ta có thể vì quyền lợi của riêng mình hay của làng mình mà
quên đi cái nhìn bao quát hơn, thậm chí có thể quên cả lẽ phải lắm chứ?

Ưng hào hứng tuyên bố:

- Thằng La lính nghĩa vụ về hưu non anh nhớ chứ? Nghe đâu nó làm

quản lý quân nhu gì đó và bị đuổi cổ khỏi Đảng vì tội tham ô. Người ta đã
chiếu cố cho nó về nghỉ theo chế độ. Luồn lách thế nào nó chiếm được
chân cửa hàng trưởng hợp tác xã mua bán và được kết nạp Đảng lần nữa.
Nó ăn chặn của dân rất trắng trợn. Xe cúp chạy vù vù. Vụ bán lợn cho thực
phẩm huyện vừa rồi chắc chắn vớ bẫm.

Tân im lặng. Những câu đó nhói vào tim anh. Anh chưa tin Ưng lắm

vì có người bảo Ưng lợi dụng quản lý lỏng lẻo của hợp tác xã đem ruộng
đất phát canh thu tô. Nhưng lập luận của Ưng về thằng La thì làm sao bác
bỏ được. Chính anh đã cùng mọi người nhất trí khai trừ La ra khỏi Đảng
trong phiên họp của thường vụ Đảng ủy sư đoàn. Tham ô là một tội không
thể nào tha thứ. Nhưng rồi chính anh cũng đề nghị không tước quân tịch mà
giải quyết cho về mất sức. Ở sư đoàn người ta đồn ầm lên rằng anh đã nể
đồng hương đồng khói bênh che cho La. Anh cho rằng mình đáng ra không
phải bị phê bình như thế. Anh muốn mở đường cho một con người. Anh có
ngờ đâu con người ấy giờ đây sẽ lại chạm trán với anh. Anh day dứt và
phảng phất buồn.

Tân chưa kịp phát biểu ý kiến thì mọi người nghển cổ nhìn ra và xôn

xao reo gọi.

Tiếng Loan kêu rõ to:

- Chúng cháu không cho đón chú ấy đâu. Mặc kệ. Bố cháu bảo chú ấy

phải ở đây uống rượu với làng. Mai chú ấy mới ra khỏi nơi đây được. Cô
cứ về đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.