VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 160

Chị ngồi xa anh ra. Những giọt lệ được lau khô nhưng hai hốc mắt đỏ

hoe. Tiếng nói của chị tỉnh táo dần trở lại:

- Nó bảo em can ngăn anh không nên tham gia những việc của làng.

Anh có quyền nghỉ ngơi kia mà! - Như chợt nhớ ra điều gì chị tiếp - Nó
chuẩn bị đi thì chủ tịch Hoàng tới.

Tân hỏi lại ngay:

- Hoàng tới à? Nói những gì?

Chị thong thả:

- Anh ta nói chả đâu vào đâu, nên em chẳng buồn nhớ. Nào là đáng

tiếc đã xảy ra tranh chấp. Nào là anh ta cũng sẽ bị liên đới trách nhiệm. Nào
là bà con mình không nên nôn nóng...

Tân bực dọc:

- Sao lại liên đới trách nhiệm? Nó là chủ tịch mà định lảng tránh việc

này đâu có được. Giữa thôn và xã đang có ý kiến bất đồng về tổ chức đội
hình sản xuất. Nó ở làng thì tỏ vẻ là đứa con của làng, lên xã thì quay sang
khẳng định mình là người của xã. Lẽ ra nó cần đứng vững trên cơ sở của
cái phải chứ không là người của riêng ai.

Im lặng một lát anh thêm:

- Cán bộ quản lý nhà nước ở địa phương tất nhiên phải chịu trách

nhiệm trước mọi sự biến trên địa bàn của mình.

Gian bên kia ông Hinh lại gào lên:

- Thế này là giam hẳn hoi rồi chứ gọi tạm giữ sao được nữa. Không

cho ra phố nghĩa là thế nào? Tôi muốn đi ăn. Tôi muốn uống. Tôi muốn hít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.