VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 168

Bí thư huyện ủy không hề trách móc cô gái non trẻ này. Anh đang

nhẩm tính bảo Cúc mời thêm một số bà con khác thì vợ Tân te tái bước tới.
Người đàn bà nông dân tần tảo chẳng cần một chút xã giao, chào bí thư rồi
nước mắt cứ thế giàn giụa. Chị không nói được. Chị mấp máy môi mấy lần,
rồi bỏ mặc mọi người chạy vụt ra đầu hè đứng khóc. Phút ấy bà Lai cũng
tới. Rồi ông Nham và nhiều người khác nữa.

Vợ Tân đã bớt xúc động quay vào trong nhà phát biểu chính kiến của

mình:

- Bác cho em hỏi ai là kẻ có tội trong thôn, trong xã này?

Bí thư bình thản và kiềm chế:

- Ai có tội phải do nhân dân phát hiện và cơ quan pháp luật xem xét

kết luận chứ. Cả chị, cả tôi đều không tự mình khẳng định được.

Người đàn bà thổn thức:

- Vậy em hỏi, xin bác đừng giận: Để hoang ruộng đất, có phải là tội

không? Để hóa ao hồ, có phải là tội không? Cây cối chặt hết không trồng
lại, có phải là tội không? Gian lận công điểm thủy lợi và gian lận trong việc
thu mua lợn của xã viên, có phải tội không? Ngăn chặn tổ chức lại sản xuất
nhằm làm giàu cho mọi người có phải là tội không? Cuối cùng là để dân
đói như giáp hạt 1988 mới rồi có phải là tội không? Và hình phạt đối với
những người ấy như thế nào?

Sau một loạt câu hỏi dồn dập ấy, mọi người im lặng. Nhưng không khí

không hề vì vậy mà căng thẳng. Người ta uống nước, nói chuyện, bàn luận
bình đẳng và bí thư huyện ủy không trả lời khẳng định bất cứ câu hỏi nào
nhưng lại tỏ thái độ khuyến khích những người nông dân phát biểu ý kiến.
Anh muốn được nghe trực tiếp mà không cần qua phản ánh của khâu trung
gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.