VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 169

Một người nào đó đề nghị mời đại diện đảng bộ và chính quyền xã tới,

Cúc lên tiếng lập tức:

- Theo cháu không cần! - Rồi cô quay nhìn thẳng bí thư huyện ủy -

Thưa chú, bà con muốn trực tiếp nói chuyện với chú mà không qua một ai
nói lại cả. Cháu được giao nhiệm vụ làm thư ký ban điều hành sản xuất và
xin thay mặt các chú ấy giờ này đang ở cả trên huyện, cùng bà con báo cáo
tất cả những gì chú cần biết. Nhân đây cháu muốn nói thế này, anh chủ tịch
Hoàng của xã là người làng này đã không làm tròn nhiệm vụ chủ tịch. Dân
đề nghị bãi miễn!

Lại là một ý mới. Bí thư im lặng suy nghĩ. Anh đã có nhận xét về chủ

tịch Bùi Văn Hoàng và đôi lần được nghe báo cáo con người này bản chất
hiền lành pha chút nhu nhược và giá cứ để anh ta làm nhiệm vụ của người
nông dân bình thường thì tốt hơn nhiều. Bắt anh ta làm chủ tịch thực là việc
quá sức. Năng lực yếu kết hợp với ham muốn địa vị và quyền lợi nảy sinh
khiến anh ta không kham nổi cương vị. Anh ta không có chính kiến rõ ràng
trong mọi vấn đề tranh chấp hoặc giả có chính kiến nhưng lại không dám
biểu thị bằng hành động. Giữa cơn bão đang gầm thét, anh ta lại muốn dành
cho mình khoảng trời riêng yên lặng để nương thân. Việc mất tín nhiệm
ngày càng trở nên rõ ràng.

Bí thư huyện ủy thong thả phát biểu:

- Tố cáo người phải có chứng cứ. Đòi bãi chức một con người phải có

lý do cụ thể và phải trình bày bằng văn bản với tư cách là những cử tri.

Cúc nhanh nhẩu:

- Có chứ ạ! Dân chuẩn bị sẵn cả rồi! - Nói xong cô trao luôn cho bí

thư tờ giấy mà chẳng hiểu cô đã mang theo từ lúc nào. - Đây là đơn đề nghị
bãi miễn chủ tịch Hoàng của cháu. Mọi lý do cháu đã trình bày trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.