VỀ TRONG MƯA BÃO - Trang 30

- Vậy mẹ mày cũng khốn nạn sao?

Câu trả lời mới kinh:

- Mẹ cháu cũng có sự khốn nạn của cái nghèo.

Bác Nham giẫm hai chân bành bạch và hai tay vỗ vào đùi như bỗng

dưng bị người ta chọc tiết:

- Trời đất ơi! Bà con ngồi trơ mắt ếch ra nhìn con bé nứt mắt mũi kia

đang chửi bới cả làng. Cứt lộn lên đầu rồi! Đấm c... vào họp nữa. Đếch hợp
tác xã gì nữa là xong hết. Về!

Nói vậy nhưng bác Nham vẫn không dám về. Bác có xoay người làm

bộ giả cách bước nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ để vài giây sau thì ngồi
hẳn xuống. Từ phút này bác im như thóc. Cúc cũng đã ngồi xuống. Nhưng
cô cũng day dứt về một điều gì đó. Cô len lỏi đến bên bác Nham kéo kéo
vạt áo người có tuổi: "Bác ơi! Cháu có thù oán gì bác hay tội tình chi đâu
mà bác chửi!". Bác Nham trừng mắt, rồi bằng cử chỉ đấu dịu của bậc cha
chú, bác chửi: "Cút mẹ mày đi! Ông lại cho một cái bạt tai bây giờ!". Mọi
người nghe những câu chửi làm lành ấy cười vang. Cúc cũng cười!

Bà con đi đúng vào trọng tâm buổi họp là bàn về quản lý ruộng đất

của hợp tác xã. Hội nghị thống nhất để hoang đất canh tác phải được xác
định là tội không thể dung thứ. Cô bé Loan rất tháo vát trong ghi chép và
soạn thảo văn bản. Đánh loáng kiến nghị gửi lên xã và huyện đã được cô
chuẩn bị xong. Cô đọc. Mọi người bàn luận sôi nổi. Thêm có. Bớt có.
Nhưng ủng hộ vỗ tay nhiều hơn.

Tân cùng với Nguyễn Văn Thùy điều khiển chương trình. Anh hiểu

thêm về tình hình làng xóm và suy nghĩ nhiều điều. Cúc sỗ sàng nhưng
chắc chắn. Lập luận của nó không bắt bẻ vào đâu được. Nếu nói con bé
dũng cảm bảo vệ chính kiến của mình kể cũng không sai. Dù có thu nhập
bất chính do đứng ra làm khâu trung gian chuyển giao canh tác cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.