VERONIKA QUYẾT CHẾT - Trang 174

thẳng của bố. Các bác sĩ cứ năm phút một lại nhắc nhủ rằng hai mươi bốn
tiếng đồng hồ trầm trọng nhất đã qua, và rằng không có bất kể một chấn
thương sọ não nào.

gia đình đã liên lạc với đại sứ quán Mỹ là nơi, vì vốn không tin tưởng vào
những chẩn đoán của các bệnh viện của nước sở tại, đã duy trì dịch vụ y tế
riêng của mình và mời những bác sĩ giỏi nhất Brazil đủ trình độ để phục vụ
các nhân viên ngoại giao Mỹ. Thỉnh thoảng, theo chính sách thân thiện hữu
nghị, họ cũng không phản đối việc các đại diện ngoại giao khác sử dụng
những dịch vụ này.

Người Mỹ chở đến những thiết bị tối tân của mình, làm tới hơn mười cuộc
kiểm tra phân tích mới, rồi đi đến kết luận mà người ta đã luôn có trước
đấy: các bác sĩ của bệnh viện nhà nước đã đánh giá hoàn toàn đúng và đã
có các giải pháp đúng đắn.

Các bác sĩ của bệnh viện nhà nước, có thể nói, là giỏi, nhưng còn các
chương trình titi của Brazil thì tệ kinh khủng, như ở bất cứ nơi nào khác
trên thế giới này, nên Eduard chẳng biết làm gì. Maria ngày càng ít đến
bệnh viện hơn – có lẽ, cô ta đã tìm được cho mình một cậu bạn trai khác đi
cùng cô ta đến những ngọn núi để lấy tinh thể.

Khác với cô người yêu nhanh thay lòng đổi dạ của chàng, ông Đại sứ và bà
vợ vào thăm nom Eduard hàng ngày, nhưng từ chối mang những cuốn sách
tiếng Bồ Đào Nha ở nhà đến, viện cớ rằng họ đang chờ bổ nhiệm đến một
nước khác, nên chẳng việc gì phải học cái thứ tiếng mà chàng không cần
đến nữa trong đời. Thế là Eduard đành bằng lòng với việc trò chuyện với
các bệnh nhân khác, bàn tán với các nhân viên y tế về tin bóng đá, thỉnh
thoảng ngó qua mấy cuốn tạp chí tình cờ có được.

Và rồi một hôm một nhân viên y tế mang đến cho chàng một cuốn sách vừa
kiếm được, tuy nhiên, anh ta cho là “dày quá, đọc không nổi” và chính từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.