VẾT BỚT MÀU CÀ PHÊ SỮA - Trang 52

Người phụ nữ không trả lời.

“Ông ta bị giết tại nhà. Bà biết điều đó.”

Erlendur lúc này đang đứng ở bậc thềm cuối cùng, ông vội đuổi theo bà

ta. Người phụ nữ che một cái ô màu đen và nước mưa rơi như trút lên trên
đó. Còn Erlendur thì chẳng có gì ngoài cái mũ để che chắn. Bà ta rảo bước
nhanh hơn. Erlendur chạy để đuổi theo, ông không biết phải nói gì để yêu
cầu người phụ nữ đó nghe mình, không hiểu tại sao bà ta lại cư xử như vậy.

“Tôi muốn hỏi bà về Audur,” ông nói.

Elín bất ngờ dừng lại và quay ngoắt lại, ném cho ông một cái nhìn khinh

bỉ.

“Các người là lũ cớm chết tiệt,” bà ta rít lên qua hàm răng nghiến chặt.

“Ông mà cũng dám nhắc đến tên con bé à? Làm sao ông dám? Sau tất cả
những gì mà các ông đã đối xử với mẹ nó? Cút đi! Cút ngay bây giờ! Đồ
cớm khốn nạn!”

Người phụ nữ nhìn Erlendur với ánh mắt căm thù, còn ông nhìn lại bà ta

chằm chằm.

“Sau tất cả những gì chúng tôi làm với cô ấy ư?” ông nói. “Với ai cơ?”

“Cút đi!” Bà ta hét lên rồi quay đi và rảo bước, để Erlendur đứng trơ lại

một mình, ông không đuổi theo nữa mà nhìn theo người phụ nữ cho đến khi
bà ta biến mất trong làn mưa, người hơi cúi, khoác chiếc áo mưa xanh lục
và đi một đôi bốt thấp cổ. Erlendur quay lại, đi về phía nhà bà ta và chiếc xe
của mình, suy nghĩ mông lung, ông chui vào xe và châm một điếu thuốc,
hơi hé cửa kính, khởi động máy và chầm chậm lái xe ra khỏi ngôi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.