VẾT CHIM - Trang 7

bước chân em. Nghe theo lời bác Gió, em men theo dòng suối. Vừa đi em
vừa nhảy nhót. Thú vị quá! Đồi Mơ! Đồi Mơ! Sao em không biết Đồi Mơ
bao giờ nhỉ? Lại còn có những chú Sóc nữa. Ôi, vui quá! Em sẽ làm quen
với mấy chú Sóc. Nhưng … em ngần ngại giây lâu:
- “Không biết mấy chú Sóc xinh xinh kia có cho em làm quen không nhỉ?
Chao ôi! Nếu không thì buồn lắm đấy. Em sẽ phải lủi thủi về nhà …”

Trước mặt em là cây thông sừng sững, cành lá xum xuê. Em quay sang
bên trái. Tim em đập thình thịch. Lo quá đi mất! Xa xa … Đồi Mơ hiện ra
rực rỡ dưới nắng vàng. Em bước những bước chân hồi hộp nhất. Và kia
kìa ! Bác Gió bay về phía em, rối rít :
- Nhanh lên cô bé ! Chúng tôi chờ cô bé mãi.

Em lặng người sung sướng. Bác Gió dìu em đi, nương theo gió nên em
đi nhanh được. Ô kìa, trên thảm cỏ xanh, những chú thỏ con môi hồng đang
gặm cà rốt. Và bốn năm chú sóc trắng điểm hung hung đang ăn những bắp
su xanh non. Em sợ chúng giật mình nên e dè không bước nữa. Em ngồi bệt
xuống, đưa mắt nhìn bao quát ngọn đồi. Đồi Mơ với những thảm cỏ xanh
rờn nhấp nhô như sóng cuộn. Rừng cây. Bóng nắng. Và sương mơ. Thảo
nào người ta gọi là Đồi Mơ – em nghĩ thầm như thế. Em quay về phía mấy
chú Thỏ và Sóc con. Chúng đã ngừng ăn và đang đùa giỡn với nhau. Chắc
là … chúng có trông thấy em chứ nhỉ?
- Ồ, nhưng … không sao, cô bé không tỏ ý gì là dọa nạt chúng tôi thì
chúng tôi cũng vui vẻ chấp nhận sự có mặt của cô bé vậy.
- A, nếu vậy thì tốt quá. Bé vẫn đang nghĩ cách làm quen với mấy chú
bé con đó mà! Nhưng … Thỏ con thì nhát lắm! (tục ngữ đã có câu: “nhát
như thỏ” mà lị!), nên bé vẫn ngồi đây chứ không dám đến gần mấy chú
đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.