VẾT NHƠ CỦA NGƯỜI - Trang 81

hắn vào trại cai nghiện. Cô ta nói cô ta muốn hắn sống tốt hơn để họ
có thể lại ở với nhau và thay vào đó cô ta đã dùng toàn bộ chuyện này
chống lại hắn để mang bọn trẻ ra khỏi tầm tay hắn. Con chó cái. Con
khốn nạn. Cô ta đã lừa hắn. Lẽ ra hắn phải biết đừng bao giờ để cô ta
mang bọn trẻ đi. Đó một phần là lỗi của hắn bởi vì hắn quá say và họ
có thể dùng vũ lực tống hắn vào trại cai nghiện, nhưng hẳn là tốt hơn
nếu hắn giết hết bọn họ khi hắn nói hắn sẽ làm thế. Lẽ ra phải giết cô
ta, lẽ ra phải giết bọn trẻ, và nếu không có vụ trại cai nghiện thì có thể
lắm. Và cô ta biết điều đó, biết rằng hắn sẽ giết họ như thế nếu có bao
giờ cô cố mang chúng đi. Hắn là cha chúng - nếu có người nào nuôi
dưỡng những đứa con của hắn thì đó phải là hắn. Nếu hắn không thể
chăm sóc chúng, thì tốt hơn bọn trẻ nên chết đi cho rồi. Cô ta không
có quyền đánh cắp những đứa con của hắn. Đánh cắp chúng, rồi sau
đó cô ta giết chúng. Đó là sự trả giá cho những gì hắn đã làm ở Việt
Nam. Tất cả họ đều nói điều đó tại trại cai nghiện - trả giá cái này và
trả giá cái nọ, nhưng tất cả mọi người đều nói vậy cũng không làm cho
nó khác đi. Nó đúng là sự trả giá, toàn bộ đều là sự trả giá, cái chết
của bọn trẻ là sự trả giá và tay thợ mộc cô ta đụ ngày ấy là sự trả giá.
Hắn không biết tại sao hắn lại không giết gã. Ban đầu hắn chỉ ngửi
thấy mùi khói. Hắn đang ở trong bụi rậm bên đường theo dõi hai
người bọn họ trong chiếc xe tải của tay thợ mộc. Họ đậu xe trên lối xe
vào. Cô ta xuống cầu thang - căn hộ cô ta thuê nằm trên một ga ra ở
phía sau một ngôi nhà nhỏ một tầng - và cô ta chui vô chiếc xe tải đó
và dù không có đèn và không có trăng nhưng hắn biết chuyện gì đang
xảy ra. Rồi hắn ngửi thấy mùi khói. Cách duy nhất giúp hắn sống sót ở
Việt Nam là dù cho có bất cứ thay đổi gì, một tiếng động, mùi của một
con thú, mọi động tĩnh trong rừng rậm, hắn luôn có thể phát hiện ra
trước bất cứ ai khác - trong rừng rậm hắn luôn cảnh giác, cứ như hắn
sinh ra ở đó. Không thể thấy khói, không thể thấy ngọn lửa, không thể
thấy bất cứ thứ gì bởi trời quá tối, nhưng bất ngờ hắn ngửi thấy mùi
khói và những thứ này bay vo ve trong đầu hắn và hắn bắt đầu chạy.
Họ thấy hắn đến và họ nghĩ hắn sắp bắt bọn trẻ đi. Họ không biết ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.