VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 116

- Chẳng có gì quan trọng bằng tình bạn của chúng ta! Thỉnh thoảng anh em
ta phải dành thì giờ uống với nhau chén trà, ôn lại kỉ niệm thời thơ ấu. Lúc
nào cũng công việc, công việc, công việc. Đã sa chân vào cái nghiệp
chướng văn chương là phải tranh thủ lúc rảnh rỗi thả tâm hồn mơ mộng…
Tôi thấy ông cặm cụi vào công việc nhiều quá. Phải như hồi chúng mình đi
học ông Cù Văn Hòn ạ. Chủ nhật leo núi. Ngày hè thì lội bùn. Việc chính
của đời ta là sáng tạo, còn quản ìý là nhiệm vụ xã hội phân công mà phải
làm. Ông cũng như tôi thiết đếch gì làm quản lý, mệt bỏ xừ…
Lực nói dài quá, Hòn tìm cách cắt ngang:
- Thằng Vệ nhà ông dạo này thế nào? ổn chứ?
- Cũng tạm ổn ông ạ. Bận việc quá, không theo dõi được việc học hành của
con cái. May mà có cô Đào, cô Chiều, thằng Vệ mới được lên lớp. Sống
trong một tập thể có những người tốt như thế, yên tâm lắm. Nhất là có ông
bên cạnh, tôi yên tâm lắm…
Lực ngừng lời, cầm điện thoại:
- Cô Chanh đấy à? Phải cô Chanh không? Lên đây có tí việc.
Vài phút sau, Chanh vào:
Thủ trưởng ra lệnh cho em điều gì à?
Lực giơ bàn tay phải, hạ giọng:
- Em cho hai anh em tôi hai chai bia Hà Nội.
Chanh nhanh nhảu quay ra:
- Vâng ạ, em xin tuân lệnh thủ trưởng.
Một lát sau, Chanh mang bia lên, mở nút chai rót vào hai cốc:
- Em xin rút lui có trật tự để hai thủ trưởng làm việc.
Lực nghiêm sắc mặt:
- Cả buổi sáng nay, anh em tôi bận, không tiếp bất cứ người khách nào.
- Em xin vâng ạ.
Lực đứng dậy kìlép cừa, cài chốt, rồi nâng cốc:
- Nào… chúc cho tình bạn chúng ta bền vững.
Hòn linh cảm có điều gì không bình thường, vào đề ngay:
- Ông có việc gì cần bàn với tôi?
- Có đấy ông đọc số báo tháng trước rồi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.