VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 208

hai bên đường vào cổng tam quan. Có người già bảy mươi, tám mươi tuổi.
Có người trẻ bốn mươi.
Thậm chí có người chỉ mới trạc ba mươi. Lực chọn thuê một cụ già nhất,
râu dài tới rốn:
- Ông cầu gì? Cầu yên, cầu tài lộc hay cầu đường nhân duyên?
Lực nói thầm thì. Cụ già không nghe rõ, ghé tai gần Lực. Lực cao giọng
hơn một tí, nhưng vẫn là thầm thì. Cụ già díu lông mày, ghé sát hơn. Lực
cao giọng hơn một tí nữa: "Thầy xin thần linh cho con năm nay được thăng
quan tiến chức".
- Thế thì dễ thôi. Thần sẽ phù hộ cho ông.
Mặt Lực sáng hẳn lên.
Cụ già trải tờ giấy màu hồng nhạt có in sẵn những chữ Hán mờ mờ. Thấy
ông khách đạo mạo hơn những người khách khác, cụ cũng xốc lại tư thế
nghiêm chỉnh, ngồi xếp bằng, e hèm một tiếng, rồi cầm bút viết. Hạ bút
xuống, cụ hỏi:
- Ông có đọc được chữ Hán không?
- Con không đọc được.
- Thế thì tôi phải vào đền khấn hộ cho ông.
Lực giơ nhẹ bàn tay:
- Không!
- Thế ông khấn nôm.
- Không?
Rút kinh nghiệm lần đầu đi xin sớ, Lực nhờ người viết sớ vào khấn. Đứng
sát bên cạnh mà không nghe rõ lời khấn của ông ta. Vốn là kẻ đa nghi, Lực
sợ ông ta không khấn đúng như ý mình.
Lực cũng xốc lại tư thế ngồi thật nghiêm chỉnh:
- Cụ dạy cho con học thuộc những lời cụ viết. Rồi cụ lại dịch nôm cho con
học thuộc.
Cụ già đọc trước dăm bảy lần. Lực lẩm nhẩm đọc theo.
Như thế là chắc ăn trăm phần trăm. Khấn cả Hán cả Nôm, Thần linh thấu
hiểu tấm lòng thành của Lực. Lại kèm theo một mâm lễ vật trị giá chừng
năm trăm ngàn đồng, có người đội đi theo Lực vào tận hậu cung…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.