VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 210

đạo diễn. Lực mời Trường Thành làm lễ xin sớ mấy lần và trở nên thân
thiết quấn quýt nhau. Hễ có lễ cúng gì không muốn để lộ cho người ngoài
biết, Lực đều nhờ Trường Thành, như lễ đặt chó đá, lễ thả cá xuống sông,
lễ xê xích ghế ngồi. Dẫu là nửa đêm, Lực cần, gọi điện thoại là Trường
Thành đến ngay. Tết năm trước, Lực cần tổ chức một lễ cẩn trọng sau giờ
giao thừa, Trường Thành phóng xe máy đến chờ trước cổng, đúng mười hai
giờ ba mươi phút mới bước vào…
Trong lễ cúng đầu tiên, Trường Thành vẫn thân mật xưng hô "Ông ông tôi
tôi" với Lực. Ngay sau đó, Lực điều chỉnh lại: để tỏ lòng tôn kính thần
thánh, trong khi lễ, Lực phải gọi Trường Thành bằng "thầy" và Trường
Thành phải gọi Lực bằng "bác". Trường Thành nhớ răm rắp lời dặn của
Lực.
Hai người thoải mái uống bia với nem chua. Đang uống dở chừng, bàn tay
cầm cốc bia của Trường Thành bỗng cứng lại, cốc bia đứng im không hề
một gợn sóng sánh. Mắt Trường Thành mở to nhìn thẳng vào mặt Lực.
Như cũng bị thôi miên, Lực đặt cốc bia xuống, ngồi đừ như phổng.
- Tôi xem tướng mạo của ông, tài lộc phát ra rất rõ. Long nhãn có hào
quang. Một sợi lông mày bên phải dựng lên là báo hiệu điều tốt đẹp. Chắc
chắn năm nay ông trúng vào Ban chấp hành Hội Văn hiến, cái ghế ngồi của
ông vững lắm.
Lực gật gật đầu:
- Càng thành tâm với thần thánh, thần thánh càng ban phúc…
***
Linh Vũ đang mặc quần đùi, đánh trần, viết kịch bản cho cuốn phim về nhà
văn hóa lão thành Bùi Trung Thực.
Mồ hôi nhể nhải. Bỗng có tiếng ô tô dừng trước cửa, Linh Vũ vội đứng dậy
định mặc quần áo thì Lực đã xồng xộc bước vào…
- Chào ông bạn! Xin lỗi…
Lực khuơ tay:
- Thôi thôi thôi… Không phải mặc quần áo. Bạn bè pháo binh với nhau cả,
nghỉ khỏe cái thói lịch sự quan chức. Chúng ta đều là những nhà văn hóa.
Linh Vũ từ từ ngồi xuống theo bàn tay của Lực ấn trên vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.