VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 252

để trong lòng. Đừng cắm hoa nữa mà phiền cho chúng em… Cho nên em
phải cắm hoa vào phòng thầy lớn thầy bé em theo lệnh của thầy em, cho nó
yên ổn.
Việt Sồ lại cười toáng lên:
- Tao sống đã hơn năm mươi năm rồi, bây giờ mới được biết là tặng hoa
cắm hoa theo mệnh lệnh. À thì ra trên đời này có hai loại tình cảm. Một
loại tình cảm tự nguyện. Một loại tình cảm cưỡng bức. Quý mến cưỡng
bức. Kính trọng cưỡng bức.
Chanh loăn xoăn bước đi:
- Thôi… Đứng dai khoai nát. Nhỡ thầy em đến bất ngờ thì lại nghi anh với
em có tình ý gì với nhau.
Cắm hoa ở phòng Cấu xong, Chanh lên cắm hoa ở phòng Lực. Đặt ngay
ngắn lọ hoa trên bàn tiếp khách, Chanh cầm chổi quét phòng. Vừa khuơ
mấy nhát bên chồng sách báo, Chanh hốt hoảng chạy xuống tầng một tìm
Chiều, vừa thở vừa nói:
- Chị Chiều ơi…
- Có việc gì?
- Chị Chiều ơi, em sợ quá, chị làm chứng cho em…
- Làm chứng cái gì…
- Làm chứng chiều hôm qua, trước khi về em thu dọn sạch sẽ phòng ông
Lực.
- Thế thì có gì mà phải làm chứng?
- Chị Chiều ơi, em sợ quá. Mối xông phòng ông Lực.
- Chiều hôm qua chẳng thấy gì, sáng nay thấy mối xông đầy. Em chỉ sợ ông
Lực bảo là em lười biếng, để mối xông lên phòng mà không biết. Em sợ
ông ấy đuổi em… Bây giờ làm thế nào hở chị?
Chiều thoăn thoắt bước lên. Chanh bước theo. Đưa tay lật dở mấy tờ báo
mấy cuốn sách mối ăn nham nhở, Chiều quay lại nói với Chanh:.
- Em xuống gọi ông Cấu lên đây.
Cấu nhìn đống sách báo ẩm ướt lẫn với mối:
- Cái điềm báo lão này mạt vận rồi… Huy động người lên khuân tất cả cái
đống này ra cổng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.