VẾT SẸO VÀ CÁI ĐẦU HÓI - Trang 285

- Lực ơi, mày độc ác với Cù Văn Hòn à? Quỷ tha ma bắt mày để mày độc
ác với người bạn nối khố của tao à. Tao trừng trị mày, tao giết mày, mày
không đáng sống ở trên đời này nữa…
Nghe trong phòng to tiếng, cô Chanh hé cánh cửa nhìn vào Hòn giơ tay ra
hiệu cho Chanh đừng vào. Chanh tròn xoe mắt, lè lưỡi, rồi quay ra.
Lực vẫn tự đấm vẫn tự nguyền rủa với một giọng vô cùng thống thiết - ai
dám bảo cái giọng ấy là giả dối, là chân thành vờ vịt:
- Bây giờ tao mới biết mày là độc ác, Quách Quyền Lực ơi! Lâu nay tao cứ
tưởng là mày sống đức độ, sống nhân từ. Người đầu tiên bảo mày độc ác là
thằng Cù Văn Hòn, thằng bạn cùng ăn đói mặc rách trong khói lửa chiến
tranh để thành người. Có phải mày độc ác thật không Quách Quyền Lực ơi.
Hay là thằng Cù Văn Hòn nó vu oan giáng họa cho mày…
Hòn nhìn lên đầu Lực, ngạc nhiên không thấy vết sẹo nữa. Vết sẹo lẫn trốn
đi đâu? Khoảng hói đã loang rộng ra, nối liền với vết sẹo, bao quanh vết
sẹo. Vết sẹo đã hòa nhập vào khoảng hói. Khoảng hói đã lấn át vết sẹo. Từ
sau gáy tóc rụng, hói loang ra xung quanh và chiếm đến gần nửa đầu. Do
Lực tự đấm vào, da đầu nơi thì đỏ rân lên nơi thì bạc phếch như vôi. Rồi cái
màu vôi bạc ấy lại rân rân đỏ. Rồi cái màu đỏ ấy lại biến hóa thành màu vôi
bạc…
Như thể cuộc vật lộn giữa cái xấu cái tốt. Trong mỗi vật thể thông thường
nhất của con người, luôn luôn đối đầu quyết liệt giữa cái xấu với cái tốt,
giữa cái thiện với cái ác.
Cái thiện và cái ác luôn luôn gầm ghè nhau, tranh giành nhau để chiếm vị
trí độc tôn. Trên đầu Lực, khoảng hói đã loang rộng ra và đã xóa vết sẹo…
Mất hết cả rồi Quách Quyền Lực ơi, mất hết cả một thời trẻ dại, một thời
trong sáng, hồn nhiên. Cái thời ấy, chúng mình lót lá chuối khô dưới chiếu,
ôm nhau nằm suốt cả những đêm đông lạnh cóng. Cái thời ấy, một con tôm
kho mặn cứng cũng chia làm đôi, mỗi đứa ăn một nửa, ăn dè dặt từng tí cho
vừa đủ một bát cơm. Cái thời ấy, một que diêm cũng dùng lưỡi lam chẻ làm
hai nửa, nửa nào cũng có thuốc để kéo dài thời gian sử dụng bao diêm.
Cuộc sống vô cùng cơ cực mà tâm hồn trong veo như ngọc… Vậy mà hôm
nay…? Cái hộp đen nào ma quái thế, đầu vào là ngọc quý mà đầu ra bùn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.