VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 154

thế nào cũng không thể in đặc một trang A4 được. “Mẹ à, mẹ biết là bố yêu
mẹ mà”.

“Chuyện đó cũng chẳng giúp được gì cả”.

“Mẹ có chắc là mẹ muốn gắn bó với ai đó mà không phải bố con không?

Mẹ đã suy nghĩ về chuyện này một cách nghiêm túc chưa?” Tôi hỏi nhẹ
nhàng trong khi vẫn miệt mài bỏ những đoạn không cần thiết trong bài báo.

Không có tiếng trả lời phía đầu dây bên kia. Không ổn rồi. “Mẹ còn nghe

con nói không?”

“Bố đã hứa với mẹ tổng cộng bốn lần về chuyện nghỉ hưu rồi, rồi thì lần

nào ông ấy cũng viện lý do này lý do nọ. Lúc thì Jimmy Troiano đang nghỉ
phép vì vết thương ở lưng, lúc thì tốp lính mới vẫn chưa tự xoay xở được,
rồi thì chuyện lương hưu chưa sắp xếp ổn thỏa”. Mẹ thở dài tiếc nuối. “Mẹ
lấy chồng khi mới hai mươi mốt tuổi, Chastity à. Suốt mười năm, lúc nào
mẹ cũng cắm mặt vào bỉm sữa mà chẳng được nghỉ ngơi ngày nào. Con có
biết bao nhiêu lần mẹ một mình đưa các con đi cấp cứu không? Hôm trước
mẹ đã đếm lại, hai mươi chín lần tất cả, con yêu ạ. Rồi thì mẹ lên chức bà
ngoại trước cả khi đứa con út của mẹ tốt nghiệp đại học”.

“Mẹ à, con hiểu nhưng mà...”
Chẳng nhưng gì cả. Mẹ nổi điên lên rồi. “Không, con chẳng hiểu được

đâu Chastity”. Mẹ nghiêm giọng. “Mẹ yêu các con, mẹ cũng yêu các cháu
của mẹ, nhưng mẹ đã ở cái tuổi mà mẹ muốn được quan tâm đến những
chuyện khác chứ không phải chuyện con cháu nữa. Mẹ cũng có những điều
mẹ muốn làm, mẹ cũng có mong ước của riêng mẹ, Chastity à!”

“Con biết là thế nhưng mà...”

“Làm những điều mình muốn có phải là sai trái không? Mẹ muốn đi du

lịch và tận hưởng cuộc sống, muốn được làm những việc mà mẹ thấy vui”.

“Con chỉ...”
“Con yêu à, mẹ không muốn mắng con đâu. Bởi chí ít con còn chịu nghe

mẹ nói, chứ mấy đứa con trai thì đời nào đếm xỉa đến những chuyện này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.