VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 172

Thế nào mà tôi lại dừng chân trước nhà bố, mặc dù không chủ ý đi về

hướng đó. Cái quái gì thế này. Tôi nhấn chuông.

“Trev đấy à?”. Bố hỏi qua máy điện đàm.

“Là con Chastity đây bố”, tôi đáp.
“À, Sườn Heo đấy á!”. Bố nói rồi nhấn nút mở cửa. Tôi leo bộ ba tầng

thang kéo lê Buttercup lên nhà ông.

“Cố lên nào, con yêu! Sắp đến nơi rồi!”. Tôi động viên khi thấy nó có vẻ

sắp gục khi mới lên đến tầng hai. Cuối cùng chúng tôi đã đứng trước cửa.
Cửa không khóa.

“Con vào đi”, tiếng bố vọng ra từ bếp.
Tôi mới đến đây một lần từ năm ngoái. Trông căn hộ không mấy thay

đổi. Đằng kia là cái ghế sofa dài, chiếc ti vi đặt trong góc và cả đống hộp
các tông vẫn còn chưa buồn mở. Mấy cái áo đồng phục của Sở Cứu hỏa vắt
trên lò sưởi.

“Căn hộ của bố đẹp lắm”, tôi trêu ông.

“Đừng có đùa bố. Con muốn uống gì không bố hỏi. Bố vẫn mặc nguyên

bộ đồng phục với cái quần xanh tím than và cái áo polo in rõ phù hiệu của
lính cứu hỏa. Mái tóc muối tiêu của bố trông thật bù xù.

“Vâng, bố có bia không?”, tôi hỏi.
“Có ngay đây”.

Buttercup gục xuống ngay trước ghế sofa, tôi chật vật ngồi vào ghế, rồi

thoải mái duỗi chân đè lên người nó. Bố mang cho tôi một chai bia, và tự
rót cho mình một ly whiskey. Ông ngồi xuống bên cạnh và quàng tay qua
vai tôi.

“Tối nay Yanks có thi đấu trận nào không nhỉ?”, tôi hỏi.
“Không”, bố ỉu xìu nói. “Hôm nay nghỉ một ngày”. Bố quay sang nhìn

tôi. “Chuyện gì mang con đến đây thế này, Chastity?”

“Con đang đi dạo và tự dưng muốn ghé qua xem bố thế nào. Bố vẫn ổn

chứ? Bố không định dỡ mấy cái thùng kia ra à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.