VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 174

Tôi cố hình dung trong đầu những điều ông nói. Để cứu sống ai đó hay

giải cứu họ khỏi mối hiểm nguy, ít nhất phải biết cần làm gì chứ không phải
cuống đến mức đánh rơi cả túi sơ cứu lên người bệnh nhân như tôi. “Con
ước gì con cũng có thể làm được giống như bố”, tôi nói gần như thầm thì.
“Ước gì con cũng có thể cứu người. Giống bố và các anh”. Tôi nhìn vào
mắt bố.

Bố nhìn lên trần. “Thôi, quay trở lại chuyện mẹ con đi”.

Ừ nhỉ “Chuyện bố chuẩn bị nghỉ hưu thì đúng hơn”, tôi nói và nhấp một

ngụm bia.

Bố quắc mắt với tôi, trông ông lúc này chẳng khác gì Dylan. “Bố không

muốn nghỉ hưu. Bố không muốn nhắc đến chuyện này nữa”.

“Bố cũng không muốn ly hôn và cũng không muốn mẹ gặp gỡ người

khác đúng không?”

“Mẹ con không đi xa hơn với thằng cha đó được đâu”. Bố nói với vẻ tự

tin của người đàn ông trụ cột trong gia đình. “Mẹ con chỉ muốn chọc tức bố
thôi. Bà ấy muốn trêu ngươi bố, Chastity ạ. Đấy là hương vị của hôn nhân
mà”. Ông dựa lưng vào ghế và đưa tay xoa mặt. “Nhân tiện nhắc đến
chuyện những cuộc hôn nhân không hạnh phúc của lính cứu hỏa, con đã
nói chuyện với anh Mark của con chưa? Dạo này lúc nào nó cũng căng như
dây đàn”.

“Con biết. Anh ấy với Elaina rõ là đang tận hưởng rất nhiều hương vị

của hôn nhân. Họ cứ liên tục chọc tức nhau”.

Bố rên rỉ, Buttercup thấy thế cũng bắt chước theo. “Tệ thật. Con có gì

mới không Sườn Heo?”

Chân tôi tê cóng dưới thân hình đồ sộ của Buttercup, tôi đứng dậy và gập

giúp bố mấy cái áo. “Ừm, con đang hẹn hò một anh chàng. Đại loại thế.
Bọn con cũng mới bắt đầu thôi”.

“Con muốn lâm vào cảnh ngộ đau khổ như bố mẹ à?”
“Vâng, đấy là tâm nguyện cả đời con đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.