VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 199

hộp ngũ cốc sôcôla trong tủ. Lúc quay lại lấy cái bát, tôi giật bắn cả mình
khi nhìn thấy Trevor đứng trước cửa như một bóng ma.

“Trevor đấy à! Giời ạ!”. Tôi kêu lên, tay cầm hộp sữa run run.

“Xin lỗi em, Chas”, anh thì thào. “Đưa anh cầm cho”. Anh lấy hộp sữa

từ tay tôi và đặt lên bàn. “Xin lỗi nhé, anh không có ý làm em sợ”.

“Anh thử bị ai đó rình rập lúc ba giờ sáng xem có sợ không”, tôi nói.

“Lần sau đừng làm thế nhé”. Tim đập mạnh đến mức tôi có cảm giác nó sắp
bay ra khỏi lồng ngực.

Trevor mỉm cười và ngồi xuống bàn, anh lặng im không nói gì. “Tối nay

anh ngủ lại đây”, anh giải thích.

“Em thấy rồi”. Anh đang mặc quần bò áo phông, chân thì đi đất, rõ

không giống như đang ngủ chút nào. Tôi ngừng suy nghĩ. “Anh ăn ngũ cốc
không?”

“Không, cảm ơn em”. Anh cười. “Buổi hẹn hò của em thế nào? Hi vọng

chuyện con chó đuổi bắt không làm em mất vui”.

Tôi hít một hơi. Đáng lẽ tôi đang định vừa ăn vừa phân tích về chuyện

đó đây. “Không sao”, tôi đáp. “Bọn em đã có một buổi tối rất vui vẻ, Ryan
là người đàn ông tốt”.

“Thế hả?”
Tôi nghiêm nghị nhìn anh. “Em nói thật đấy, anh ấy đúng là rất được”.
“Anh có bảo em nói dối hay gì đâu Chas”, anh ngồi đó khoanh tay nhìn

tôi, bắp tay rắn chắc, mái tóc rối bù, nhìn anh lúc này thật hấp dẫn. Tôi xúc
một thìa ngũ cốc to bỏ vào mồm. Đi đi, Trevor. Tôi thầm nghĩ. Ngồi gần
em trong bóng đêm lúc ba giờ sáng thế này hình như hơi thân mật quá.
“Nhân tiện nói đến chuyện hẹn hò, anh thấy Angela thế nào?”

“Cô ấy cũng được”, anh nói. “Một cô gái hiền lành”.
“Hai người có định nghiêm túc không?”. Tôi vừa hỏi vừa xúc tiếp một

thìa đầy nữa.

“Bọn anh mới hẹn hò có hai lần mà”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.