VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 197

thời gian hơn một chút”. Anh ngưng lại, ánh mắt đắm đuối dừng lại nơi
môi tôi. Anh thầm thì. “Em còn câu hỏi gì nữa không?”

“Em... không”. Tôi lắp bắp. Cảm giác chộn rộn lại quay trở lại.

“Giờ thì anh có thể hôn em được chưa?”
“Được rồi”, tôi thì thầm, và anh cúi xuống hôn tôi, một nụ hôn nồng nàn

và điêu luyện. Tôi khẽ đẩy anh ra, đặt ly rượu lên bàn và lại nhìn vào mặt
anh. “Anh có nuôi con gì không?”, tôi hỏi.

“Không”, anh cười.

“Thế thì được”, tôi túm lấy áo Ryan, kéo anh sát vào người tôi và đặt lên

môi anh một nụ hôn cũng không kém phần nồng nàn so với nụ hôn anh vừa
đặt lên môi tôi.

“Anh chỉ muốn em biết là anh mong chờ một mối quan hệ nghiêm túc và

chung thủy”. Anh thì thầm.

“Em hiểu”, tôi mỉm cười. Tôi chưa từng quen người đàn ông nào thốt ra

miệng những điều này. “Em cũng vậy, Ryan ạ”. Anh lại hôn tôi và lần này
chúng tôi giữ im lặng một lúc lâu.

Thật mừng là các bộ phận trên người tôi vẫn hoạt động bình thường.
Chúng tôi đang ôm nhau. Vừa vuốt ve bờ vai nhẵn nhụi của anh, tôi vừa

tự nhắc mình phải thường xuyên dùng kem dưỡng da hơn mới được. Người
đàn ông này đẹp hơn tôi rất nhiều. Tôi suýt nữa bật cười vì điều đó.

“Em tuyệt lắm”, anh hôn lên trán tôi.

“Anh cũng rất tuyệt”, tôi hưởng ứng.
Nhưng xong việc rồi tự nhiên tôi lại thấy có chút bồn chồn. “Ryan này,

anh đưa em về nhà được không?”

“Ngay bây giờ à?”. Tay anh đang nghịch nghịch trên tóc tôi đột nhiên

khựng lại.

“Không, không phải là ngay bây giờ. Tại em có một cuộc họp vào sáng

sớm”. Sự thật là thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.