VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 214

ngon lành trong nôi. Miệng nó chúm chím, hàng mi dài trùm xuống đôi má
núng nính cùng nhịp thở đều đặn, trông thằng bé hệt như thiên thần.

“Cô yêu con lắm, Dylan ạ”. Tôi vừa thầm thì vừa vuốt nhẹ mấy sợi tóc

lơ thơ sau gáy thằng bé. Thằng bé rất xinh xắn, tóc đen như gỗ mun, mắt
xanh thăm thẳm, nó còn có cả cái má lúm của Mark và mái tóc xoăn của
Elaina nữa. Trong toàn gia tộc O’Neill, tôi phải thừa nhận Dylan là đứa bé
đẹp nhất mang vẻ đẹp thuần khiết của hai dòng máu Ai Len và Puerto Rico.
Tất nhiên là không thể không kể đến Claire, con bé có làn da mềm như
nhung và đôi má căng mọng như mơ vàng. À, mà còn Olivia nữa, mái tóc
xoăn ánh đồng của con bé thật dễ thương. Và thật thiếu sót nếu không nhắc
đến đôi mắt tròn to cùng tiếng cười ngây thơ của Graham... nụ cười tinh
quái của Christopher... hay làn da trắng hồng của Jenny. Ôi, đúng là mèo
khen mèo dài đuôi.

Nghe thấy tiếng xe của Elaina trong ga ra, tôi cúi xuống hôn Dylan thêm

một lần nữa rồi rón rén bước xuống cầu thang.

“Buổi hẹn của cậu thế nào?”. Tôi hỏi khi Elaina vừa đặt chùm chìa khóa

và ví xuống bàn.

Cô bật khóc.

“Lainey, có chuyện gì thế bình tĩnh lại xem nào”. Tôi dìu cô bạn vào

phòng khách. Elaina ngồi xuống và vớ lấy hộp giấy ăn để trên bàn.

“Cậu dọn nhà giúp tớ đấy à?” Trông sạch sẽ gớm, cô vẫn không thôi sụt

sịt.

“Thôi nào, có chuyện gì thế?”, tôi hỏi.

Elaina tiếp tục xì mũi và lau nước mắt. “Bọn mình khá vui vẻ, anh ta

cũng rất tốt, nhưng mình không muốn gặp lại anh ta nữa”.

“Sao thế?”, tôi thắc mắc. “Có phải hắn ta đã làm gì cậu không? Hắn ta

dám thô lỗ với cậu à?”

“Không, không. Chỉ là... chỉ là anh ta không phải anh trai cậu”.

“Cậu vẫn chưa sẵn sàng đi bước nữa đúng không?”, tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.