VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 251

Tôi toan nói gì đó (thực ra tôi cũng chưa biết là gì) thì có tiếng đổ vỡ

trong bếp, chắc là Jack và Sarah thì không quản nổi lũ trẻ nghịch ngợm.

“Để con vào xem thế nào?”, tôi vừa nói vừa đứng bật dậy.

“Có chuyện gì thế?”, Sarah vừa thì thầm vừa hất hàm về phía phòng

khách.

“Cô!”. Bọn trẻ đồng thanh hét to. Một miếng gì đó xanh xanh giống như

đậu đũa thòi ra từ mồm Dylan nhưng nó chẳng mảy may để tâm đến và rồi
nhai tiếp.

“Mẹ đang thẩm vấn em với anh Trevor về chuyện người yêu người

đương ấy mà”. Nói rồi tôi mới nhận ra giọng mình nghe thật tức giận. “Ý
em là mẹ cứ dò hỏi chuyện giữa Trevor và Hayden thế nào, rồi lại quay
sang em với Ryan”.

“Chị hiểu mà”, Sarah mỉm cười đồng cảm.
“Cô ngồi đây với bọn cháu nhé”, Olivia ngước khuôn mặt ngây thơ và

hàm răng sún lên thỏ thẻ với tôi. Trông thật dễ thương, chưa kể tôi còn nhìn
rõ cả đống thức ăn trong mồm nó nữa.

“Hôm nay cô Chastity có bạn đến nhà chơi mà con”, Jack nói với con bé.

“Em định thế nào Chas? Trông anh ta cũng có vẻ tử tế đấy chứ”.

“Anh ấy rất được”, Sarah lẩm nhẩm, “quá tuyệt vời là đằng khác”.
“Vâng, anh ấy rất tuyệt”, tôi nói. “Bọn em đang tính chuyện tương lai,

hoặc cũng sắp tính rồi”. Tôi thoáng ngập ngừng. “Jack này, anh có gặp anh
ấy ở bệnh viện bao giờ không?”

Jack lưỡng lự. “Có, thỉnh thoảng anh cũng nhìn thấy cậu ta ở đâu đó”.

“Anh thấy bình thường anh ấy thế nào?”
Jack nhấp một ngụm bia. “Ừm, cậu ta là bác sĩ mà Chas, mấy cậu bác sĩ

có mấy khi thèm qua lại với dân cứu hộ bọn anh đâu”. Anh nhướng mày.
“Nhưng miễn là anh ta đối xử tốt với em là được anh chẳng bận tâm mấy
về chuyện đó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.