VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 297

“Ryan”, Trevor đỡ lời trước khi tôi kịp phản ứng.
Tôi liếc sang nhìn anh. “Vâng, chuyện vẫn ổn. Em cũng đã gặp bố mẹ

anh ấy rồi, em kể với anh chưa nhỉ?”

“Buổi gặp mặt thế nào?”, Jack hỏi tiếp.
“Khá là kỳ dị và trớ trêu”, tôi trả lời.
Anh tôi cười phá lên. “Gia đình cũng quan trọng lắm đấy, nếu em không

hợp với bố mẹ chồng thì đó là cả vấn đề”. Anh đứng dậy. “Bài hát của bọn
anh đây rồi. Anh phải ra nhảy với phu nhân của mình đã”. Jack xoa đầu tôi
và bước ra đón Sarah, chị vừa bước ra từ toilet. Tiếng nhạc bài Brown -
Eyed Girl phát ra từ máy phát nhạc cũ. Lãng mạn quá.

Thế là chỉ còn tôi và Trevor bị bỏ lại dưới đôi mắt biết cười và má lúm

đồng tiền của Thánh Lou.

“Vậy là anh chọn Hayden đúng không?”, tôi nói.
Anh gật đầu.

“Anh nói gì đi chứ, Trevor”. Tôi ra lệnh.
Anh cười. “Vâng thưa quý cô”, rồi đánh trống lảng bằng cách nhấp một

ngụm Guinness. “Bọn anh... bọn anh muốn thử xem lần này thế nào”.

Nghĩa là chuyện gì cũng có thể xảy ra. “Em chưa từng biết lý do vì sao

ngày xưa bọn anh chia tay đâu nhé, Trev”. Tôi huých vai anh.

Anh nhìn vào mắt tôi, sâu thẳm và nghiêm túc đến mức tôi cảm thấy như

có luồng điện chạy qua người. Tôi phải dằn lòng để không đưa tay ra chạm
vào người anh. Ánh mắt anh như muốn nói điều gì đó nhưng rồi anh lại
uống tiếp một ngụm bia nữa và nhìn sang chỗ khác. “Nhân nói chuyện yêu
đương, bạn trai của em đến rồi kia”.

“Xin chào”, Ryan vừa nói vừa lách vào ngồi cạnh tôi rồi bắt tay Trevor.

“Rất vui được gặp lại cậu, Trevor”. Anh quàng vai tôi và ân cần hỏi. “Thế
nào rồi em?”

“Em đỗ rồi”, tôi mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.