VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 301

Mark và Lucky thận trọng bước tới chỗ Jack. Tôi hiểu họ sẽ không để bố
đánh nhau lúc này nhưng họ cũng không muốn làm ông mất mặt.

“Các con tránh sang một bên đi”, bố tôi gầm nhẹ. Ông bước về phía cửa

phân cách và đứng sững lại đó, mắt nhìn chằm chằm vào vợ và tình nhân
của bà.

“Có chuyện gì thế em?”, Ryan hỏi khi bước lại chỗ tôi. Anh vòng tay ôm

và hôn lên cổ tôi.

“Không phải lúc này, Ryan à”. Tôi nói và tránh sang một bên. “Bố mẹ

em...”

Mẹ cũng đang nhìn bố, trông bà không có vẻ như thách thức, tức giận

hay kiêu ngạo gì cả. Bà chỉ nhìn chồng chăm chăm xuyên quá lớp cửa.
Harry đang xem thực đơn rượu, bất chợt ngước lên trông thấy bố tôi, ông
ngần ngừ nói gì đó với mẹ tôi, và bà quay sang chỗ khác.

Bố tôi không còn kiềm chế được nữa. Ông định xông đến thì anh Jack

bước tới cản lại. Ông giận dữ gạt anh sang một bên.

“Bỏ tay ra, John”. Ông vừa gầm gừ vừa gạt tay anh ra.
Tôi bỗng thấy sợ hãi vô cùng. Ôi trời đất, bố mà gây sự ở đây thì thật là

tồi tệ.

Đúng lúc đó Trevor bước đến, Trev luôn hết sức tôn trọng bố tôi và trong

mấy tháng gần đây, anh cũng là người chăm sóc ông. Anh đứng giữa anh
Jack và bố tôi rồi nói nhỏ gì đó với ông. Bố nghiến chặt hàm răng, mắt hết
nhìn Jack lại nhìn Trev, cuối cùng ông cúi gằm mặt xuống đất và thế là thời
khắc nước sôi lửa bỏng đã trông qua. Trevor khẽ gật đầu, anh bóp nhẹ vai
bố và đưa ông quay trở lại bàn.

“Bố à?”. Tôi nói mà giọng vẫn chưa hết run.
“Con đừng nói gì hết, Chastity à”. Bố đáp mà không buồn nhìn tôi.

“Chastity này, em muốn uống gì không?”, Ryan hỏi. Anh đứng quay

lưng lại nên không hề chứng kiến cảnh tượng khi nãy. Tôi lờ anh đi.

“Bố ơi”, tôi gọi theo khi bố mở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.