VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 300

“Anh sẽ chuyển về sống với mẹ con cô ấy”, anh nói khẽ.
“Ôi, tuyệt quá Mark à”. Tôi ôm chầm lấy anh.

“Nào, định chơi bi da hay là chơi trò bác sĩ tâm lý đây?”, Lucky xen vào.
“Không phải việc của anh, Lucky ạ”, tôi nói. “Bi số hai, lỗ mười, bỏ tay

ra nào Matt”. Ngắm, lấy đà, chọc. Viên bi lăn thẳng xuống lỗ đúng như tôi
dự tính.

“Ừ, như thế sẽ tốt hơn cho Dylan”. Mark cười và ngại ngùng gật đầu.

“Cảm ơn em”.

“Có gì đâu”, tôi đáp.
“Hai người có thể ngừng nói chuyện và kết thúc trận đấu được không?”,

Lucky hỏi. “Vợ anh đang lườm anh rồi kia kìa”.

Tôi chọc được bi mười bốn nhưng lại trượt bi số mười. “Đến lượt anh

đấy”, tôi đáp. Tôi nghe thấy tiếng cười ré từ chỗ Hayden Hoàn Hảo nhưng
không quay lại.

Lucky ngắm nghía một hồi nhưng vẫn đánh trượt, kết quả là Matt kêu

ầm lên vì phải cặp với tay cơ dở nhất nhà. Bố và Ryan đang nói chuyện, thi
thoảng còn cười với nhau nữa. May quá. Bố và bạn trai tôi có vẻ hợp nhau.
Tốt. Nếu như không muốn nói là rất tốt.

Mark chọc bi tám xuống lỗ và kết thúc trận đấu. “Trả tiền đi, đồ thua

cuộc”. Anh ra lệnh cho Matt và Lucky, hai người họ lần lượt móc ví lấy
tiền.

Rồi Lucky bất chợt nhìn lên và nhăn mặt. “Chết rồi, nhìn kìa!”

Trông bố như con chó săn vừa đánh hơi thấy con mồi. Ryan quay lại

nhìn theo tầm mắt của bố tôi và chúng tôi cũng vậy.

Đúng là gay go thật. Qua cánh cửa ngăn cách khu nhà hàng và quầy bar,

chúng tôi nhìn thấy mẹ và chú Harry vừa ngồi vào bàn. Mặt bố tôi tối sầm
lại. Tim tôi đập thình thịch.

Jack bước nhanh về phía bố và ngăn ông lại. “Chuyện này đi quá giới

hạn rồi, bố gầm gừ. Mấy người khác cũng nhanh chóng nhận ra và im bặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.