Cuối cùng ông cũng quay lại nhìn tôi, và đột nhiên, người bố anh hùng
của tôi trông thật già nua và tội nghiệp, mắt ông ánh lên cái nhìn trống
rỗng. “Bố à, bố có sao không?”, tôi hỏi mà mắt ầng ậc nước.
“Bố không sao”, ông đáp. “Bố chỉ muốn ở một mình thôi”. Nói rồi ông
bỏ đi, để lại bầu không khí căng thẳng đằng sau lưng.