VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 302

Cuối cùng ông cũng quay lại nhìn tôi, và đột nhiên, người bố anh hùng

của tôi trông thật già nua và tội nghiệp, mắt ông ánh lên cái nhìn trống
rỗng. “Bố à, bố có sao không?”, tôi hỏi mà mắt ầng ậc nước.

“Bố không sao”, ông đáp. “Bố chỉ muốn ở một mình thôi”. Nói rồi ông

bỏ đi, để lại bầu không khí căng thẳng đằng sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.