VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 334

hòa hợp. Anh ấy yêu mình, mình cũng yêu anh ấy, được chưa? Giờ thì làm
ơn đừng nói thêm gì nữa”.

“Thôi được rồi”, Elaina đầu hàng. Hình như cô ấy còn định nói thêm gì

đó nhưng rồi lại thôi.

“Gì thế, Lainey?”, tôi hỏi. Đầu tôi đau như búa bổ và bụng thì đang đói

meo, thực lòng tôi chỉ muốn về nhà ôm ấp Buttercup mà thôi.

“Cậu nói với Trevor chưa?”, Elaina thầm thì.
“Anh ấy biết rồi”, tôi nhìn sang chỗ khác. Dù vờ chỉnh lại tóc trước

gương nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận ánh mắt lo lắng của Elaina sau gáy.

“Anh ấy có nói gì không?”, cô ấy hỏi tiếp.
“Trev chẳng nói gì cả”. Tôi quay lại nhìn thẳng vào cô bạn. “Mình đã nói

là mình yêu anh ấy, vậy mà anh ấy chỉ nói là mình nên đến với Ryan”. Mặt
tôi nhăn nhó khổ sở.

“Ôi trời. Thôi được rồi, được rồi, mình xin lỗi. Mọi chuyện sẽ ổn cả

thôi”. “Cậu sẽ làm phù dâu cho mình chứ?”, tôi bắt đầu rớm nước mắt.

“Đương nhiên rồi”. Elaina đáp, đôi mắt nâu to tròn của cô cũng long

lanh.

Sau bữa tối mà tôi có cảm giác lê thê như cả thế kỷ trôi qua với những

lời chúc tụng của các thành viên trong gia đình, cùng món gà nướng tuyệt
hảo của mẹ, Ryan và tôi lái xe về nhà. Buttercup nhảy cẫng lên khi nhìn
thấy tôi, tôi cũng ôm chặt nó vào lòng, áp mặt vào cái má phúng phính của
nó. “Tao cũng nhớ mày lắm, hoa hậu xấu xí ạ”, tôi nói.

“Ẳng, ẳng, ẳng!”, nó reo lên mừng rỡ. Hình như nó cũng muốn nói, ‘Tôi

cũng thế thưa cô chủ’ thì phải.

“Khu căn hộ của anh không cho nuôi chó đâu”. Ryan vừa nói vừa lùi ra

sau để tránh dẫm phải nước dãi của Buttercup. “Nó sẽ phải với anh trai em
đấy”.

Tôi nhìn anh chằm chằm. “Nó sẽ với em. Ai nói là chúng ta sẽ chuyển

đến căn hộ của anh? Em rất thích ngôi nhà này. Biết đâu chúng ta sẽ ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.