VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 338

Tôi sấy tóc, mặc đồ và quyết định ghé qua chỗ bố. Đêm qua bố phải trực

đêm nên chắc giờ này ông sẽ ở nhà. Tôi ghé qua, tiệm bánh mua ít đồ ăn
sáng rồi đi thẳng đến nhà ông, không buồn ngoái lại khi đi ngang qua nhà
Trevor.

“Con gái yêu của bố đây rồi”, bố ôm chầm lấy tôi. Ông cầm tay tôi và

ngắm nghía chiếc nhẫn. “Chắc đắt tiền lắm đây”, bố nháy mắt.

“Thôi mà bố”.
“Bố không thể tin được là con gái bố sắp lấy chồng rồi”, giọng ông

nghẹn ngào. “May là con còn nhớ mua bánh ngọt cho bố, để bố đi pha cà
phê nhé”.

Căn hộ của bố nhìn tươm tất hơn hẳn lần cuối cùng tôi ghé qua. Những

chiếc thùng đã biến mất và có thêm mấy tấm rèm mới. Một lát sau chúng
tôi cùng ăn bánh và uống cà phê trong hai chiếc cốc mà bố chọn. “Con có
hạnh phúc không, Sườn Heo”, bố hỏi lại.

Tôi đã chán ngấy với việc hết người này đến người kia hỏi tôi về chuyện

đó rồi. Chẳng phải đương nhiên là thế sao? “Vâng, con rất hạnh phúc bố ạ”.

“Cậu ta có vẻ khá tử tế”. Tôi gật đầu. “Trong nhà có người làm bác sĩ

cũng tốt”.

“Con cá là anh Jack sẽ nói thà có thêm một nhân viên cứu hộ nữa thì tốt

hơn”. Tôi mỉm cười.

“Chắc thế”, bố cũng cười theo. “Mẹ con đã chọn ngày chưa?”. Ông hỏi

mà không nhìn vào mắt tôi.

“Rồi bố ạ”. Tôi đặt miếng bánh sừng bò nhân sôcôla xuống bàn. Đám

cưới của mẹ vẫn là tâm điểm chú ý ở thời điểm này, dù rằng chuyện của tôi
và Ryan cũng đã làm phân tán ít nhiều. Trời ạ, chỉ còn ba tuần nữa thôi.
“Bố định sẽ làm gì?”

Bố nhấp một ngụm cà phê thật to. “Chẳng làm gì cả, con yêu ạ”.

“Bố không muốn thử nữa sao? Hay là bố nghỉ việc đi, biết đâu nếu thấy

bố thực sự cố gắng mẹ sẽ nghĩ lại”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.