VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 374

phắc.

“Anh đã yêu em từ rất lâu rồi, Chas ạ, kể từ ngày đầu tiên em dẫn anh về

nhà sau khi Michelle qua đời và anh đã rất lo sợ một ngày nào đó em sẽ bỏ
anh hoặc không yêu anh nữa hoặc tệ hơn, anh sợ mình sẽ làm tổn thương
em. Nhưng anh không thể sống thiếu em được nữa”. Anh nắm lấy bàn tay
đang run lẩy bẩy của tôi.

“Hôm nay nhìn thấy bố Mike phải từ bỏ người phụ nữ mà ông yêu, anh

chợt nhận ra anh không thể làm như thế được, Chas ạ. Anh đã nghĩ là anh
có thể, anh đã nghĩ là sẽ tốt hơn nếu em yêu một người khác, nhưng anh sai
rồi. Anh hứa với em, anh sẽ yêu em suốt quãng đời còn lại và sẽ không gì
có ý nghĩa hơn em. Anh xin em, Chastity, xin em hãy tha thứ cho anh. Và
hãy lấy anh nhé, chúng ta sẽ có những đứa con xinh đẹp, anh sẽ...”

Anh không thể nói dứt câu vì tôi đã nhào đến hôn anh trong làn nước mắt

nhòe nhoẹt. Trevor ôm tôi thật chặt và thật lâu. Đôi tay anh run lên và đôi
mắt cũng bắt đầu ướt nước. Rồi anh kéo tôi ra và lồng vào ngón tay tôi một
chiếc nhẫn. “Anh đã phải đến tận Jurgenskill để mua thứ này đấy”, anh
cười. “Hôm nay mọi cửa hàng trang sức quanh đây đều đóng cửa”. Tôi
vòng tay ôm chặt lấy anh, vì thực sự tôi không quan tâm chiếc nhẫn trông
như thế nào, thậm chí nó có là sợi chỉ đi nữa tôi cũng vẫn vô cùng hạnh
phúc. Tôi không biết làm gì khác ngoài việc ôm chặt lấy Trevor và khóc òa
lên.

“Chuyện quái đản gì đang xảy ra thế này?”. Bố tôi phá vỡ bầu không khí

yên lặng.

“Đúng lúc lắm”, Mark cũng xen vào.
“Hay lắm, hay lắm”, Jack tán thành.
“Cứ thử xem cậu ta có sống nổi cùng nó không”, Matt nói.

“Mọi người có biết chuyện này không?”, Lucky hỏi. “Anh thì biết từ lâu

rồi”.

“Cho con làm thiên thần dẫn đường được không?”, Claire hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.