VÌ ĐÓ LÀ ANH - Trang 63

Cô ấy rất thích nấu ăn... Chuyện đó thật khó hiểu, nhưng lại có lợi cho

tôi.

Tôi quay lại với bức thư của Người Chồng Vật Chất và quyết định sẽ

viết thư trả lời. Luôn bây giờ, vì tôi cũng có việc gì khác nữa đâu.

Gửi Người Chồng Vật Chất,
Anh có vẻ khá tử tế. Anh nói thêm về mình được không? Anh làm nghề

gì? Gia đình anh có ở gần đây không.? Anh thích môn thể thao nào? Anh
có thích đội bóng chày New York Mets không?

Tôi hài lòng nhấn nút gửi. Tôi sẽ bắt anh ta kể về mình trước khi tôi tiết

lộ điều gì. Tôi cũng hơi e ngại cái ngoại hình sáu phẩy năm điểm của anh ta
nhưng dù sao đây mới là diễn tập thôi. Hơn nữa, đàn ông cũng có biết tự
chấm điểm ngoại hình cho mình đâu. Jason chẳng hạn, lúc nào anh ta chẳng
cho rằng anh ta hấp dẫn hơn tôi. Tôi tự chấm mình điểm bảy, và tôi cảm
thấy bảy điểm là công bằng. Nếu làm tóc tôi sẽ tăng cho mình thêm nửa
điểm nữa.

Điện thoại lại đổ chuông. Số máy gọi đến là từ đội cứu hỏa Eaton Falls.

Chắc lại bố đây mà.

“Chào bố”. Tôi bắt máy.
“Chào con”. Tôi nghe thấy tiếng cười trong máy, đó không phải là giọng

bố.

“Trevor đấy à?”. Tôi bất chợt áp tay lên má, không hiểu sao chúng lại

nóng bừng lên. Elaina đang hát trong bếp.

“Chào em, xin lỗi nhé. Anh đây. Em khỏe không?”
“Em vẫn khỏe”. Tôi, thạc sĩ báo chí đại học Columbia mà chỉ nghĩ ra

được câu trả lời nghèo nàn đó thôi sao. “Ý em là mọi việc vẫn ổn. Còn
anh?”. Tôi nhắm mắt. “Em tưởng vừa có báo động mà”.

“Chỉ điều động xe cứu hỏa thôi. Tuần này anh trực thang mà”.
“Thế à,” Giọng anh thật quyến rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.