VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 107

Khói cuồn cuộn vài vòng bên môi, anh lại ngoảnh đầu nhìn cô. Anh

cũng bó tay thôi. Sao khách sạn lại chứa chấp một tiểu tai họa như vậy, cứ
cách năm ba ngày lại xảy ra chuyện.

...

Đùng, đùng, đùng, cửa phòng vang lên. Đám nam nữ trong phòng 305

trao đổi ánh mắt: "Ai thế?"

"Ông chủ."

Cửa mở ra, Lạc Dịch bước vào.

Sắc mặt đám người bên trong đều khó coi: "Ông chủ Lạc, còn có việc

gì không?"

Khói thuốc lượn lờ giữa ngón tay Lạc Dịch, anh đi thẳng vào vấn đề

chính: "Tôi thấy các người cứ chốc chốc lại gây chuyện, chỉ sợ có người
vẫn còn muốn tìm đám sinh viên kia gây phiền phức phải không?"

Không ai lên tiếng. Cuộc sống bên ngoài là vậy, luôn tính toán chi li,

chỉ va chạm nhỏ thôi cũng dễ dàng khuếch đại làm như lớn lắm không
bằng.

"Ông chủ Lạc đến đây để đuổi chúng tôi đi à?" Ả tóc xoăn hừ mũi,

"Ba ngày tới chúng tôi không sẽ đổi khách sạn, chỉ ở đây thôi đấy."

Lạc Dịch cười xòa, nói: "Có đuổi cũng là đuổi kiểu khách cứ ở lì

không chịu đi kia."

Vẻ mặt ả tóc xoăn xám xịt, anh ta đang chửi bọn họ mặt dày mày dạn

sao?

Đôi mắt đen nhánh của Lạc Dịch sáng quắc: "Ở đây thì cũng được thôi

nhưng phải giữ nội quy. Tôi mặc kệ mấy người muốn chơi thế nào thì chơi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.