VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 114

Chu Dao không nhịn cười được: "Ừ, đúng là phong cách của cậu mà."

Tô Lâm Lâm lườm cô, lại nói: "Có điều sau này đi học phát hiện vẫn

có hứng thú nên mới thi lên thạc sĩ... Khụ, còn cậu?"

"Mình à, mình cảm thấy trái đất rất đẹp, mình thích. Đất đá này, kim

loại này, đứt gãy địa chất này, trong mắt mình chúng đều tỏa sáng lấp lánh,
đẹp chết đi được."

"Sắc nữ, quả nhiên cậu chỉ ham hố vẻ ngoài, hết thuốc cứu chữa rồi."

Tô Lâm Lâm khinh bỉ.

Chu Dao cười khanh khách.

Tô Lâm Lâm lại hỏi: "Sau này cậu vẫn làm nghiên cứu khoa học à?"

"Ừ."

"Vậy công ty của mẹ cậu thì sao?"

Ba Chu Dao là giáo sư, nhưng mẹ là nữ cường nhân, chủ công ty đá

quý số Một trong nước. Chỉ có điều giáo sư Chu say mê nghiên cứu, lôi
thôi lếch thếch, Chu Dao cũng chẳng có chút dáng vẻ thiên kim tiểu thư.
Ban đầu ba người cùng phòng ký túc xá cũng không biết, đến hôm Trung
Thu, ba người đều không phải dân bản địa nên được Chu Dao mời về nhà
ăn tết. Họ vừa thấy căn biệt thự lớn có đình viện, hồ bơi đã ngây ra như
phỗng, lúc này Chu Dao mới nhớ ra: "À quên nói, Châu Báu Âu Á là do mẹ
mình mở."

Sau này ba người lại lôi Chu Dao ra nhà hàng chặt chém một trận, mới

xem như cho qua chuyện này.

"Chưa nghĩ đến." Chu Dao nói, "Mình không có hứng thú với việc

quản lý công ty, với lại, đó là công ty của mẹ, đâu phải của mình."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.