VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 12

xách theo hành lý, mua vé vào cổng rồi ngồi xe buýt của khu thắng cảnh đi
lên núi.

Đường đèo quanh co khúc khuỷu, hai bên phong cảnh hùng vĩ, một

bên là núi xanh trùng trùng điệp điệp, một bên là dòng suối chảy xuống
vách đá. Xe buýt chạy chừng một giờ đã đến khu thắng cảnh.

Nhóm người tìm được khách sạn đã đặt trước đó theo bản đồ, một tòa

nhà đá hình vuông đậm nét dân tộc. Đi vào trong có một sân lộ thiên rất
lớn, trong sân hoa nở rộ, đá cuội xếp quanh một ngọn tháp trắng chính
giữa, từ đỉnh tháp cho đến nóc tòa nhà đều treo cờ phướn ngựa gió. Trong
góc còn có một lều trà nhỏ.

Bên trong nhà ấm áp, khu sinh hoạt tập thể rất lớn, có đầy đủ trò tiêu

khiển như đàn guitar, cờ nhảy, phóng phi tiêu, sân khấu, kệ sách vân vân...
Phong cách trang trí mang đậm bản sắc dân tộc Khương và dân tộc Tạng,
màu sắc sặc sỡ nhưng lại không mất mỹ cảm. Mấy người khách đang ngồi
trên dãy xích đu dài đọc sách tán gẫu.

"Quầy lễ tân ở đâu thế?" Chu Dao nhìn xung quanh.

Tô Lâm Lâm trợn tròn mắt chỉ ra phía sau Chu Dao.

Người đàn ông nằm trên sô pha gỗ đặt sách xuống, anh ta đứng lên,

vuốt lại mái tóc cho ngay ngắn, hỏi: "Các người muốn ở trọ à?"

Chu Dao quay đầu lại, sửng sốt: "Sao lại là anh?"

Anh ta nói: "Khéo quá nhỉ."

Chu Dao còn chưa hoàn hồn khỏi phen kinh ngạc: "Trùng hợp thật,

anh cũng ở đây à?"

Anh ta nhoẻn môi nói: "Tôi là ông chủ ở đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.