VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 132

Đường Đóa xòe bàn tay: "Không tin mình với cậu tính tỷ lệ nhé, cậu

hẹn hò bao nhiêu người, trong số đó từng hôn hít, ăn ngủ với mấy người, tỷ
lệ là một trên năm đúng không?"

Tô Lâm Lâm nhỏ giọng: "Một trên mười mới đúng đấy."

Chu Dao ném chiếc gối sang: "Tô Lâm Lâm cậu phiền quá.”

Chu Dao ngã vật xuống giường, trề môi. Trước kia cô chỉ tiếp xúc với

mấy sinh viên nam, không ai như Lạc Dịch cả. So sánh hai bên như vậy,
mấy nam sinh viên kia không phải kiểu 1+1 thì là 1x1, còn Lạc Dịch là
1234567 mũ 1234567 rồi.

Khó đối phó rồi đây.

...

Nhóm Lâm Cẩm Viên cần dùng trang bị đi bộ nhưng khách sạn đã bán

hết, Lạc Dịch liệt kê chúng vào danh sách, đi đến trấn trên mua đồ. Sáng
sớm, chiếc xe bánh mì (1) dừng ngoài cửa khách sạn, Chu Dao lẻn đến kéo
cửa bên gái lái phụ, thấy đặt túi lớn túi nhỏ lại chuồn về chỗ ngồi phía sau.

(1) Xe bánh mì: Dạng xe ô-tô 9 chỗ, 12 chỗ chuyên dụng để vận

chuyển.

Ánh nắng mai ấm áp, Lạc Dịch bước nhanh ra khỏi khách sạn, đến mở

cửa chỗ ghế lái, nhác thấy có gì đó là lạ liền liếc nhìn ra sau. Chu Dao đang
ngồi chễm chệ, còn như chủ nhân ra lệnh với anh: "Mau lên đây, lái xe đi."

Lạc Dịch nhìn cô một giây nhưng không nói gì cả. Lúc xe đi lên

đường cái, nhìn gương chiếu hậu thấy cô muốn hạ cửa kính xe xuống, anh
mới thản nhiên nói: "Gió lớn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.