VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 17

"Không."

"Tại sao?"

Anh ngẩng đầu nhìn cô, không có biểu cảm gì đặc biệt.

"Lại là anh quy định à?"

"Phải." Anh cúi đầu tiếp tục viết.

"Vậy... ăn sáng mất bao nhiêu?"

"20 tệ một người."

"..."

"À đúng rồi, suýt nữa quên mất." Chu Dao bâng quơ cất cao giọng,

Lạc Dịch ngẩng đầu lên nhìn cô lần nữa.

"Chúng tôi còn chưa ăn cơm tối, chỗ anh có đầu bếp không?"

Lạc Dịch cầm bút chỉ: "Nhà bếp và nhà ăn của chúng tôi ở bên kia.

Mười giờ đóng cửa."

Anh ghi lại thông tin một tấm chứng minh thư xong liền đưa trả cho

Chu Dao. Chu Dao tinh mắt thấy tấm tiếp theo là của mình, vội nói: "Hình
chứng minh nhân dân của tôi xấu lắm."

Thế là anh liếc nhìn, kết quả không nhịn được khẽ nhếch khóe môi.

Chu Dao nở nụ cười: "Mỗi lần người khác nhìn hình chứng minh của

tôi đều cho rằng tôi trang điểm hết."

Lạc Dịch đang viết tên cô, nghe nói thế liền ngẩng đầu nhìn kỹ cô.

Ánh mắt anh lướt qua khuôn mặt cô chốc lát rồi lại liếc xuống giấy chứng
minh, thoáng cười nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.