VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 19

Lúc Lạc Dịch quay đầu lại, trước quầy đã không còn ai, không biết

Chu Dao đã bỏ đi từ khi nào.

...

Cút cha cái khách sạn vợ chồng đi!

Chu Dao hầm hầm trở lại phòng, đẩy cửa ra chỉ thấy Tô Lâm Lâm vẫn

đang chụp ảnh. Trời ạ, cô quả thật muốn điên lên được.

Ơ không, ngay cả Hạ Vận, Đường Đóa cũng đang chụp ảnh. Căn

phòng này màu đỏ đậm, ấm áp và xinh đẹp mang đậm nét dân tộc. Giữa
phòng là đống lửa trại dùng khi trời lạnh, bốn chiếc giường kiểu Tạng kê
sát vào bốn vách tường. Bên cạnh giường đặt chiếc tủ gổ kiểu Tạng nho
nhỏ. Hai bên vách tường có vài cánh cửa sổ sơn hoa văn màu, bên ngoài là
cảnh rừng rậm thung lũng bao la. Ngoài ra trên hai bên vách còn có tủ âm
tường chạm rỗng, bày những chậu nhôm, bát thiếc của người dân tộc thiểu
số bản xứ hay dùng. Trên mặt đất trải thảm hoa văn dân tộc đặc sắc.

"Dao Dao, mau đến chụp ảnh đi, còn thiếu mình cậu thôi đấy."

"Có ngạc nhiên khi thấy căn phòng này không?"

"Mau đến đây, mau đến đây, bốn chúng ta chụp ảnh chung nào."

Ngọn lửa vô danh đang bốc lên đầu Chu Dao bỗng chốc tắt ngúm. Cô

cười chạy về phía cây cột mà Tô Lâm Lâm đang chụp ảnh tự sướng.

"Lúc đầu mình còn kêu ca khách sạn này đắt hơn mấy nơi khác. Hóa

ra tiền nào của ấy cả thôi." Tô Lâm Lâm nhìn hình trong máy ảnh xuýt xoa.

"May là ở bốn người." Đường Đóa nói, "Phòng bảy người trang trí

không đẹp bằng phòng này đâu. Mình thích khách sạn này..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.