VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 309

Lục Tự nén cười, mặt đỏ bừng. Còn Khương Bằng thì không hề nể

tình, ôm bụng cười phá lên ha hả.

“...”

Lạc Dịch nhăn mặt, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn Chu Dao đăm đăm,

không nói lấy một lời. Làm sao anh lại rung động với một con bé đến mắng
chửi người cũng chỉ biêtd lôi heo giống ra thôi chứ? Thế nhưng... anh đúng
là tức giận thật rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.