VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 47

độ ấm áp vừa phải, không phỏng tay. Cô uống một hớp lớn, cố ý để dính lại
một chút sữa trên môi, sau đó bắt đầu chọn bưu thiếp.

Cô chậm chạp chọn xong tám tấm, tấm cuối cùng khó mà quyết định,

thế là giơ hai tấm lên hỏi Lạc Dịch: "Tấm nào đẹp?"

Lạc Dịch ngẩng đầu nhìn hai tấm, chỉ bên phải: "Tấm này."

Chu Dao lật lại xem, cười nói: "Tôi cũng thích tấm này."

Nhưng anh không hề nhắc cô, môi cô dính sữa.

Chu Dao cũng không nản lòng, hỏi: "Anh có bút không?"

Anh đưa một cây bút cho cô.

"Cảm ơn." Cô vui vẻ viết bưu thiếp. Viết chốc lát mới ngẩng đầu lên,

trong quầy bar đã không còn ai cả, nhìn xung quanh cũng không thấy bóng
dáng Lạc Dịch đâu.

Trái lại nhóm Tô Lâm Lâm trò chuyện rất hăng say với đám người kia,

tiếng cười không ngớt. Vang lên vài ba câu nói, có người kể trên đường gặp
cô dân phượt đi nhờ xe, mang thân báo đáp, anh ta tốt bụng không lợi dụng
người ta. Có người kể mình mở công ty, năm ngoái phát hành cổ phiếu
kiếm được không ít tiền. Có người nói bản thân mình đã đi nhiều nơi ở
nước ngoài...

Lúc Chu Dao viết đến tấm bưu thiếp thứ Tư thì Lạch Dịch trở lại đặt

chín con tem lên bưu thiếp của cô. Chu Dao ngẩng đầu, Lạc Dịch đang nhìn
chữ cô viết trên bưu thiếp, chỉ liếc mắt rồi dời đi ngay, cũng không có vẻ
hứng thú.

Chu Dao lại hỏi: "Ở đây anh có dấu không?"

Anh đưa con dấu cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.