VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 49

"Có chứ. Nhà tôi toàn là... Mấy viên này của anh chưa bị gia công

nhiều nhỉ."

"Nhặt được lúc đi chơi, mang về tự gọt giũa bừa thôi."

"Giống tôi." Chu Dao cười nói, "Anh thường đi ra ngoài lắm sao? Tôi

thấy khách sạn anh có rất nhiều thứ ở những nơi khác."

"Một năm tôi chỉ ở khách sạn bốn năm tháng."

"Đa phần đều ở ngoài à? Lần này gặp được anh thật là trùng hợp."

Anh không tiếp lời, Chu Dao nghiêng đầu ngắm nhìn vật trên kệ, đột

nhiên nhìn thấy một viên đá màu lam, hỏi: "Anh từng đi đến Bolivia á?"

Anh hơi giật mình, nhìn sang theo ánh mắt cô.

Chu Dao không phát hiện ra ánh mắt anh có sự thay đổi, vẫn nói: "Nếu

không nhìn lầm, viên đá Sodalite kia được sản sinh tại Bolivia."

"Ừ." Lạc Dịch quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt dần sâu hút, nói, "Cô giỏi

thật đấy."

Chu Dao cười: "Từ bé tôi đã tiếp xúc với đất đá, xem ra anh cũng

thích đá nhỉ."

"Không phải chuyên nghiệp." Anh vội vàng kết thúc đề tài này.

Dường như anh không thích nói nhiều về bất cứ chuyện gì. Chu Dao

đang nghĩ có nên chuyển đề tài khác không thì Lạc Dịch khẽ nheo mắt nhìn
ra bóng đêm ngoài cửa, bất chợt lạnh lùng nói: "Muộn rồi, về nghỉ ngơi đi."

"À, ngủ ngon."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.