VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 537

Gã cầm đầu đi tới, nhìn đăm đăm hàng chữ trên mảnh giấy chốc lát,

nở nụ cười đắc ý: "May mà chúng ta tới sớm, nếu không bị cảnh sát phát
hiện thì đã xảy ra chuyện lớn rồi". Gã cất tờ giấy kia đi, quay người nhìn
hai tên đàn em phía bên ngoài. "Lúc nãy sai bọn mày đi điều tra, kết quả
thế nào?”.

"Hàng xóm nói không có ai đến hỏi thăm cả. Không có cảnh sát cũng

không có người lạ."

"Vậy thì tốt."

Tại nơi tiếp giáp giữa Cảnh Hồng và Hương Thành.

Con đường quốc lộ ra vào khu vực nội thành oằn mình gánh chịu sức

nặng của những chiếc xe vận tải cỡ lớn. Mỗi lần có chiếc xe chở nặng đi
qua, bụi đất lại tung bay mù mịt. Hàng cọ ven đường phủ lớp bụi dày, héo
rũ dưới ánh mặt trời chói chang. Tại chuỗi cửa hàng bán lẻ và xưởng sửa
chữa ô tô ven đường, mấy người thợ đang sửa xe hơi, còn nhà bên cạnh
treo một tấm biển lớn: "Nhà khách Hinh Ngữ". Cửa sổ tầng ba của nhà
khách vừa bẩn thỉu vừa u ám, rèm cửa kéo kín mít.

Hơn mười người nhóm Đao Tam và Yến Lâm trú trong gian phòng

chật hẹp, ga giường bị xé thành từng mảnh, mấy tên đàn em bị dính dạn
đang cầm mấy mảnh vải bị xé rịt vết thương, sắc mặt trắng bệch.

Đao Tam ngồi dựa vào tường, mặt đầy bụi bẩn, nhưng nét mặt lại vô

cùng lạnh lẽo và hung tợn, che hết vẻ chật vật hiện giờ. Yến lâm cũng
chẳng buồn rửa mặt, cứ mặc nguyên bộ quần áo nhem nhuốc bẩn thỉu.

"Mẹ nó, câu lạc bộ của chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền, cuối cùng

lại bị chúng đóng cửa!" Một tên đàn em nổi giận đùng đùng, đập một phát
thật mạnh lên bàn trà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.