VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 543

sau bụi cây nhìn những người kia càng đi càng xa. Chu Dao nghển cổ lên,
đẩy Khương Bằng: "Đi!".

"Đi đâu?"

"Đi theo họ đấy!"

"Để làm gì?"

Chu Dao yên lặng giây lát, bĩu môi: "Dù sao em cũng không biết phải

đi đâu cả.”

Khương Bằng nín thinh, định mắng cô vài câu thì Chu Dao đã nhún

vai cười gian: "Không sao cả. Nếu như ông chủ Lạc cũng ở trong trại, nghe
thấy tiếng người đi đường nhất định sẽ chú ý. Mà nếu anh ấy đã chú ý thì
chẳng nhẽ không nhìn thấy chúng ta sao?".

Khương Bằng ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, cứ mò mẫm trong đêm

khuya thì chi bằng thử một phát xem sao. Thế là hai người lén lút đi theo
sau đám người kia.

Ở bụi cây cách nhà sàn không xa, viên cảnh sát kết thúc cuộc gọi,

thông báo: "Họ đã lên đường, khoảng hơn một giờ nữa sẽ đến nơi", lại hỏi
Lạc Dịch: "Anh chắc chắn đó là con trai của Yến Lâm chứ?".

"Chắc chắn." Lạc Dịch khẳng định. "Yến Lâm quan tâm 'cháu trai' cô

ta còn hơn cả em gái. Huống chi lúc Yến Lâm bị bắt cóc ở Á Đinh, tôi nhặt
được điện thoại di động của cô ta, lịch sử cuộc gọi có 'Cô giáo Phan'. Sau
đó, tôi tra được cô giáo Phan này là chủ nhiệm lớp mẫu giáo của Đào Đào".

"Chỉ dựa vào những cái này thôi sao? Dì quan tâm đến cháu trai, liên

lạc với cô chủ nhiệm lớp cháu hai cũng đâu có gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.