VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 544

Lạc Dịch cười kì quái: "Nhưng trong điện thoại di động của Yến Lâm

có hai số cùng lưu với tên cô giáo Phan, một người là cô chủ nhiệm của
Đào Đào, một người là cô giáo trung học mà cô ta không bao giờ liên lạc".

Viên cảnh sát thắc mắc: "Cô ta lưu số của giáo viên nhà trẻ dưới tên

giáo viên trung học à?".

"Đúng vậy." Lạc Dịch khẽ giải thích. "Sau khi trở về Bắc Kinh, tôi cố

ý đến nhà trẻ một lần, nhưng không đi vào, chỉ đứng ở cổng chào Yến Lâm
thôi. Lúc đi cũng không nhìn vào trong nhà trẻ, sợ cô ta nghi ngờ. Nhưng
lúc băng qua đuờng, tôi trông thấy cô ta vẫn đang nhìn chòng chọc bóng
lưng của tôi qua tấm gương. Cô ta không quyến luyến gì đâu, chỉ đang nghĩ
xem tôi tới nhà trẻ có mục đích nào khác, có chú ý giáo viên trong nhà trẻ
không thôi".

Viên cảnh sát gật đầu: "Thảo nào cô ta tới Vân Nam mà phải đưa cả

cháu trai đi cùng, thì ra muốn đưa cậu bé về quê. Nếu như nó là con trai cô
ta thật thì cần phải bắt lấy làm con tin". Anh ta nhìn đồng hồ đeo tay.
"Nhưng bây giờ, người của chúng ta còn chưa tới, đành phải chia quân ra
làm hai ngả. Một nhóm ở chỗ này theo dõi đứa bé, nhóm còn lại đi tìm
hang ổ của chúng. Cố gắng chống chọi một lát, quân chi viện của chúng ta
sẽ tới ngay".

Hai viên cảnh sát đi tìm hang ổ của chúng, còn một người ở lại cùng

Lạc Dịch và Sát Thủ canh giữ chỗ này. Lạc Dịch muốn đi cùng nhưng bị
ngăn cản: "Đến bây giờ thì cứ giao cho cảnh sát đi. Những chuyện về sau
khá nguy hiểm, các anh đừng tham gia. Chúng có súng, không biết có vũ
khí khác không. Hiện tại người của chúng tôi không đủ, chỉ đành để Tiểu
Lý lại bảo vệ các anh".

Lạc Dịch khẽ cười, lắc đầu rồi dặn dò: "Chú ý an toàn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.