VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 549

"Boong!"

"Boong!"

"Boong!"

Là hiệu lệnh tấn công.

Chu Dao và Tiểu Lý ngơ ngác ngẩng đầu nhìn. Lạc Dịch chợt cảm

thấy bất ổn, lập tức hô: "Chạy mau!".

Nhưng đã không kịp nữa rồi.

Tiếng chuông âm u rợn người vang vọng khắp không trung, khu trại

yên tĩnh đột nhiên bừng tỉnh. Mỗi một căn nhà sàn đều như vụt thức giấc,
đàn ông trong mỗi nhà vọt xuống, lao thẳng vào từng ngóc ngách của khu
rừng. Ba người Lạc Dịch nhanh chóng bị người trong trại bao vây.

Những người trung niên, thanh niên, thiếu niên lăm lăm xách mã tấu

và gậy theo, gương mặt họ không mang cảm xúc, ánh mắt thù hằn, hệt như
thây ma ngày tận thế, dần dần thu hẹp vòng vây.

Cảnh sát Tiểu Lý lớn tiếng khuyên: "Tôi là cảnh sát, không phải kẻ

trộm, cũng không phải tới hại mọi người. Tất cả mau hạ vũ khí xuống,
chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay".

Trên mặt tửng người già trẻ vẫn mang biểu cảm thù hằn. Chu Dao níu

chặt tay Lạc Dịch, run lẩy bẩy.

Lạc Dịch kéo Chu Dao ra phía sau che chở, cảnh giác quan sát hành

động của đám người xung quanh. Mắt họ nhìn đăm đăm như đang nghênh
đón kẻ địch, như thể nhóm Lạc Dịch chính là kẻ xâm phạm, là người phát
hiện ra bí mật ác độc của thôn làng này. Mà người đến đây tìm hiểu bí mật,
ai cũng sẽ nghĩ họ đến vì Đan Sơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.