VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 548

Lòng Chu Dao bồn chồn, nhỏ giọng hỏi: "Hai cảnh sát kia không sao

chứ?".

Khương Bằng cảm thán: "Tôi có mấy anh em ở ngoài nhưng người ở

đây có súng, chỗ này cũng là hang ổ của chúng nữa. Chúng ta hành động
tùy tiện, không chừng lại chết cả lũ".

Cảnh sát Tiểu Lý siết chặt nắm tay, im lặng chốc lát, cuối cùng kiên

định nói: "Tôi đưa mọi người ra ngoài".

Mấy người đứng dậy rút lui, Lạc Dịch đi sau cùng kéo Khương Bằng

lại, dặn dò: "Giúp tôi một việc".

Khương Bằng nghe xong bèn gật đầu, quay người cùng Sát Thủ lẻn đi.

Lạc Dịch tiến lên nắm chặt tay Chu Dao, vội vã rời khỏi trại. Chưa đi được
mấy bước, một tiếng súng cào xé màn đêm truyền đến từ phía nhà thờ họ
đằng xa. Chim chóc trong rừng cây đập cánh bay hoảng loạn. Chu Dao run
bắn vì sợ, lập tức quay đầu lại. Phía nhà thờ họ dần ồn ào huyên náo.

Hai viên cảnh sát đã bị bại lộ rồi!

Trên trán cảnh sát Tiểu Lý nổi gân xanh, bước một bước về phía đó.

Lạc Dịch lạnh lùng quát: "Cảnh sát Lý, nhiệm vụ hàng đầu của anh là

bảo vệ chúng tôi rời khỏi đây, không phải đi cứu đồng nghiệp của mình!".

Chu Dao run rẩy nắm chặt tay Lạc Dịch. Cô hiểu suy nghĩ của anh, hai

người họ có thể tự rút lui khỏi đây, nhưng nếu Tiểu Lý chạy tới chỗ nhà thờ
họ kia, địch nhiều ta ít, chẳng khác nào nộp mạng cho chúng.

Cảnh sát Tiểu Lý cắn răng quay lại: "Đi thôi!".

Nhưng vào lúc này, một loạt tiếng chuông vang dội truyền đến, như

thể rung chuyển cả khu rừng rậm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.