VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 559

"Mấy ngày nữa sẽ trở lại thôi.”

"Lên đường thuận buồm xuôi gió."

Cô ta đóng cửa sổ lại.

Chu Dao hỏi: "Thế là sao?"

Tây Nạp lại nhìn Lạc Dịch nằm trên chiếu, khen ngợi: "Anh ta giỏi

quá!".

"Cái gì cơ?"

"Đàn ông trong trại vì tránh đợt càn quét này mà dời đi. Lần trước

cũng xảy ra tình huống tương tự, may mà ba năm trước tôi từng giúp một
cảnh sát nằm vùng. Xem ra người bạn kia của cô đã ép Yến Lâm đến
đường cùng rồi. Chỉ tiếc..."

"Tiếc gì?"

"Có lẽ phải hơn nửa tiếng nữa đặc công mới tới nơi, từng đó thời gian

đã đủ để bọn họ chạy ra khỏi biên giới rồi. Về phần phụ nữ và trẻ em, dù họ
không ủng hộ chuyện đàn ông trong nhà làm nhưng cũng không đành lòng
đi tố giác. Vì thế vẫn không một ai tìm ra hang ổ của Đan Sơn cả."

Chu Dao ngơ ngác nhìn Lạc Dịch, đôi mắt dần dần đỏ hoe: "Anh ấy đi

tìm Đan Sơn lâu lắm rồi, tìm kiếm suốt mấy năm nay, mấy lần còn suýt nữa
mất mạng".

"Anh ấy là cảnh sát à?"

"Không phải." Chu Dao nhìn khuôn mặt tái nhợt của Lạc Dịch, khẽ

cười. "Không phải anh ấy muốn giải oan mà chỉ muốn bảo vệ thứ mà em
trai anh ấy trân trọng nhất, bảo vệ cho thứ mà em trai anh ấy phải dùng cả
tính mạng để giữ gìn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.