VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 564

Dưới gầm xe chật chội, Chu Dao nhìn năm sáu đôi chân bước tới rồi

liên tiếp lên xe. Cô thở hổn hến, cát bụi trên mặt đất bay tứ tung.

Đằng trước có người nói to: "Lên xe hết cả chưa?".

"Lên rồi."

Từng tài xế ngó đầu ra trả lời.

Xe nổ máy, Chu Dao nhắm chặt mắt che tai, đỉnh đầu vang lên một

loạt tiếng ầm và phả hơi nóng; bụi đất phía dưới bay lên mù mịt.

Xe tải đằng trước chuyển bánh, từng chiếc từng chiếc nối đuôi nhaau.

Chiếc xe trên đầu cô cuối cùng cũng xuất phát.

Sau khi chiếc xe đó rời đi, Chu Dao không dám làm bừa, sợ tài xế

nhìn thấy mình qua gương chiếu hậu, cũng sợ người ngồi trên xe quay đầu
lại nhìn.

Dù sao xác suất bị tài xế nhìn thấy là khá lớn, cô không có cách nào

khác, đành phải nằm sấp tại chỗ giả chết. Đến tận khi nghe được tiếng xe rẽ
đi, cô mới lập tức chạy biến vào rừng cây. Cuối cùng, mọi thứ cũng lắng
xuống, đoàn xe đi xa, thôn trại dần dần trở về với sự tĩnh lặng vốn có.

Chu Dao thở hắt ra một hơi, bây giờ mới muộn màng cảm nhận được

nỗi sợ, suýt nữa chân tay bủn rủn không đứng vững nổi. Cô lặng người ba
giây rồi sốc lại tinh thần, chạy vụt về phía nhà Tây Nạp. Chỉ ở bên Lạc
Dịch, cô mới có thể yên tâm.

Yến Lâm đem theo tất cả đàn ông trong trại rút lui rồi, cô và Lạc Dịch

đã được an toàn. Chỉ chờ gần nửa giờ nữa cảnh sát sẽ tới, đến khi đó, cô
không cần phải sợ hãi gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.