VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 565

Nhưng khi đi qua một căn nhà sàn, Chu Dao nghe thấy loáng thoáng

tiếng lật tung đồ đạc lẫn với giọng ra lệnh lạnh lùng của một người phụ nữ:
"Trước khi cảnh sát tới, nhất định phải tìm được anh ta! Nhẹ tay chút!
Không sợ nhà bên nghe thấy à?".

Yến Lâm ư?

Chu Dao lạnh toát sống lưng. Cô ta vẫn chưa đi sao?

Trong bóng tối, Chu Dao hoảng sợ trợn tròn mắt, chọt hiểu ra; Yến

Lâm thật sự muốn giết Lạc Dịch, cho nên chia quân làm hai ngả. Lúc cảnh
sát đến, tưởng cô ta đã bỏ trốn liền phái người đuổi theo, nhưng nào ngờ cô
ta vẫn ở đây, chỉ chờ sau khi bắt được Lạc Dịch sẽ chạy trốn bằng đường
khác.

Đây chính là cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao? Chu Dao

thà chết cũng không thể chấp nhận sự thật này.

"Lục soát từng nhà, chuồng dê, trên lầu, không được bỏ qua một ngóc

ngách nào hết." Đây là giọng Đao Tam.

Chu Dao sửng sốt vài giây, nghĩ tới Lạc Dịch, cô vô thức chạy về phía

nhà sàn của Tây Nạp.

Đám người của Yến Lâm mau chóng đi xuống lầu, chuẩn bị lục soát

căn nhà tiếp theo.

“Chờ đã!" Yến Lâm đột ngột dừng bước, những người khác cũng

khựng lại theo.

Bụi gai ngoài cửa bị móc sợi tơ phát sáng lấp lánh. Hình như ai đó vội

vã chạy qua, quần áo bị rút sợi. Yến Lâm nhặt lên, dần dần nheo mắt lại,
sợi tơ kia chỉ là hàng rẻ tiền: "Đây không phải là đồ trong trại chúng ta. Là
sợi trên quần áo bán cho du khách".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.