VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 575

"Cô gái à!" Yến Lâm dụ dỗ. "Cô giao LAND ra đây, tôi sẽ tha cho anh

ta, thế nào? Cô không muốn anh ta luôn bị tôi đuổi giết, trốn chui trốn lủi
chứ?".

Chu Dao ngân ngẩn nước mắt, không lên tiếng.

Yến Lâm liền cười vang: "Cứ tưởng cô yêu anh ta thế nào, hóa ra cũng

chỉ thế này thôi".

"Vì ông chủ Lạc, tôi lại càng không thể nói cho cô biết." Chu Dao

nghiến răng nghiến lợi. "Nếu ông chủ Lạc rơi vào hoàn cảnh này, anh ấy
nguyện chết cũng không giao LAND cho cô. Hai năm qua, anh ấy đã làm
mọi điều chỉ để LAND không lọt vào tay cô".

Bàn tay đang cầm thuốc lá của Yến Lâm sững lại. Cô ta mím chặt môi,

đôi mắt hung ác lóe lên sự ghen tị, thù hận và nhục nhã, rốt cuộc đã thấy rõ
sự chênh lệnh giữa mình và Chu Dao.

"Mày đúng là không biết điều." Cô ta cười lạnh, ra hiệu cho đám

người đằng sau.

Mấy gã đàn em tiến lên, giữ chặt chân tay và cả đầu Chu Dao. Chu

Dao hoảng sợ, không biết bọn họ muốn làm gì.

Có người bưng chậu nước đến, trong chậu là xấp giấy ướt. Gã lấy một

tờ giấy ướt ra dính vào miệng mũi Chu Dao rồi giữ chặt. Cô càng lúc càng
khó thở, ra sức giãy giụa khiến miếng giấy phập phồng. Kế đó là miếng
giấy thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm nhanh chóng được chồng lên.

Cô vừa cuống vừa sợ, dốc sức vùng vẫy như chú cá mất nước, nhưng

đầu và tay chân đã bị chúng giữ chặt.

"Ưm!” Mạch máu trên trán Chu Dao hằn lên, thân thể co rút muốn hít

thở, nhưng chồng giấy ướt dày cộm kia đã bịt kín đường thở của cô. Từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.