VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 582

"Cô động vào một đầu ngón tay cô ấy thì tôi sẽ chặt cụt bàn tay của

nó."

Cơn giận của Yến Lâm bốc lên, sau phút dặn mình phải tỉnh táo, lý trí

đã trở lại: "Lạc Dịch, anh sẽ không làm thế đâu". Cô ta châm chọc. "Anh sẽ
không làm nó bị thương đâu. Đây chính là thứ khác biệt lớn nhất giữa tôi
và anh".

Sau một giây im lặng, tiếng cười trầm thấp của anh vang lên từ đầu

bên kia điện thoại khiến Yến Lâm lạnh toát sống lưng. Sau đó là tiếng khóc
thét thê thảm của Đào Đào nhưng lập tức nghẹn lại, giống như đứa trẻ bị
người ta bóp cổ.

Yến Lâm gần như nổi điên: "Lạc Dịch, anh dám!".

"Ha!” Lạc Dịch khẽ cười, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ. "Yến Lâm,

tôi đã từng có được mọi thứ và cũng từng mất đi tất cả. Cô nói tôi có dám
không? Cô nghe cho rõ đây, đến giờ, tôi chẳng thiết cái gì trên đời này nữa,
chỉ muốn một thứ thôi. Nếu cô dám hủy hoại cô ấy, tôi sẽ không để cô yên
thân đâu. Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi thề nhất định sẽ phá hủy thứ mà
cô quý trọng nhất. Tôi thề, cho dù đời này tôi chỉ làm được một chuyện đi
chăng nữa… có phải đào sâu ba thước, tôi cũng sẽ tìm ra cô rồi băm cô ra
cho chó ăn. Không tin thì cô cứ thử xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.