VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 608

Cô cất sách, cầm chậu rửa mặt đi múc nước, lúc trở về, cầm khăn quấn

quanh cổ và đầu anh, chăm chú rửa mặt cho anh, rồi bôi gel cạo râu, dùng
dao cạo chầm chậm cạo ria mép cho anh. Đang cạo thì vô tình nhìn thoáng
qua xương quai xanh gồ lên cao hơn của anh, cô lại cảm thán anh gầy quá.

Chu Dao nghiêng đầu, từ từ lướt dao cạo râu, dặn anh: "Ông chủ Lạc,

anh mau tỉnh lại đi, nếu cứ ngủ tiếp thì không còn cơ bụng nữa đâu đấy!".

Đang nói thì bàn tay run lên, để lại một vết xước nhỏ trên mặt người

đàn ông đang say ngủ.

Chu Dao sợ bị mắng, lập tức che kín mặt anh, quay đầu nhìn ra ngoài,

may mắn hộ lý không chú ý đến chỗ mình.

Cô chưa từng chăm sóc ai cả, nên động tác không được thành thạo cho

lắm. Có lần trở người cho Lạc Dịch làm anh bị đập đầu, tạo thành một vết
bầm rõ rệt. Hộ lý hỏi, Chu Dao làm ra vẻ sững sờ: "Gì ạ? Hôm qua em
chưa lau người cho anh ấy, có phải do máu không được tuần hoàn không?”

Có một lần cắt móng tay cho anh, cô sơ ý cắt sâu quá, nhìn thấy cả

thịt, may mà chị hộ lý không phát hiện ra.

Không ngờ hôm nay lại...

Chu Dao vội vàng lau mặt Lạc Dịch sạch sẽ. Chút máu chảy bên

miệng vết thương được cô cầm khăn giấy thấm vài lần đến khi không còn
chảy nữa. Lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, cạo nốt đống râu lởm chởm
còn lại, cuối cùng cũng xong việc.

Cô chỉnh lại cho anh ngay ngắn rồi bưng chậu nước ra ngoài đổ, vừa

mới ra khỏi phòng vệ sinh đã nhìn thấy nhóm Đường Đóa đang do dự đứng
ngoài phòng bệnh.

Chu Dao đặt chậu xuống, đi ra ngoài. Họ tới thăm Lạc Dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.