VÌ GIÓ Ở NƠI ẤY - Trang 61

"Đồng cảm." Tô Lâm Lâm nói, "Đã thế còn kể tôi giàu có tặng cho bồ

hết Hermes này đến Hermes kia, mở bao nhiêu công ty ở Vancouver thủ đô
Canada, rồi nộp thuế bao nhiêu nữa chứ. Ôi trời, thủ đô của Canada là
Ottawa mà. Luôn mồm nói đến lý tưởng cao xa, tương lai sáng lạn, vậy mà
nói xong còn hỏi mình có muốn hẹn hò với hắn không."

Chu Dao lặng thinh. Trong cuộc sống hằng ngày có quá nhiều người

vô vị. Nguyên nhân Lạc Dịch không đuổi bọn họ đi rất đơn giản, đây chính
là mặt thật tồn tại trong mối quan hệ của mỗi con người.

Mấy bài cảm nhận du lịch đều nói rất hay, là hành hương, gột rửa tâm

hồn, thu hút vô số người say mê như tre già măng mọc. Người chỉ có một
mình thì kết bè kết nhóm, bịt mắt lại mơ màng trốn tránh cuộc sống hiện
thực, sau khi buông thả mặt xấu xa nhất sau lớp vỏ ngoài hào nhoáng, rồi
quay lại tiếp tục với cuộc sống rối tinh rối mù.

Một lúc lâu, Hạ Vận khẽ nói: "Đúng. Mấy vị đàn anh của chúng ta vẫn

tốt hơn."

Đường Đóa nói: "Ừ, không hề làm màu, cũng không làm những việc

rỗng tuếch giả dối. Các anh ấy kiên định và nghiêm túc làm việc, rất đáng
bội phục. Đàn ông thành thật và chính trực như vậy là tốt nhất."

Hạ Vận nói nhỏ: "Con gái cũng vậy... Cho nên mình rất hâm mộ Dao

Dao và Đóa Đóa."

Đường Đóa ngạc nhiên: "Hả? Mình á? Mình còn hâm mộ Dao Dao kia

kìa."

Giọng Hạ Vận nhỏ hơn: "Mình kém mọi người nhiều quá, trong

chuyện học tập... lẫn phương diện khác... Trường mình và Tô Lâm Lâm
học trước đây không giỏi, không giống hai người, học được rất nhiều điều
hay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.